GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 136

Chưởng quầy trợn mắt sợ hãi, giống như nhìn thấy quỷ vậy, liên tục lùi

vài bước, chân mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất, lạy như bằm tỏi:

- Tiểu nhân không biết công tử, công tử tha mạng! Tha mạng!

Trương Huyễn nhớ tới nỗi sợ hãi của người trong võ quán khi nhìn thấy

nó, hiện giờ tên chưởng quầy này cũng vậy, hắn chỉ muốn đùa chút thôi,
chứ không phải thật sự muốn dọa chưởng quầy, liền đỡ chưởng quầy dậy:

- Cái mai rùa này không phải của ta, là ta nhặt được trong võ quán của

tên họ Dương, chưởng quầy không cần phải sợ hãi.

- Ngươi... Ngươi không phải Huyền Vũ? - Chưởng quầy dè dặt hỏi, trên

mặt phần nào đã bớt đi vẻ sợ hãi.

- Hôm nay ta cũng vừa mới nghe đến Huyền Vũ Hỏa Phượng lần đầu,

đó là cái gì vậy?

Chưởng quầy lau những giọt mồ hôi lạnh trên trán, từ từ đứng lên, ông

ta có lẽ nghĩ ra, Huyền Vũ Hỏa Phượng làm sao có thể đến cửa tiệm mình
mua đao.

Ông ta nhớ tới lời Trương Huyễn vừa nói, trong lòng sợ hãi, lại hỏi:

- Công tử vừa nói là nhặt cái mai rùa này ở võ quán Dương thị sao?

Trương Huyễn gật đầu:

- Quán chủ Dương Kỳ đã bị ba nữ nhân áo đen giết, bỏ lại cái mai rùa

này, tất cả mọi người sợ tới mức chết khiếp.

Chưởng quầy thở dài một tiếng:

- Nghiệp chướng! Dương Kỳ nhất định là bị liên lụy bởi Dương Huyền

Cảm rồi, biết là không trốn thoát, ông ta còn ở lại Lạc Dương làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.