GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 1444

cổ quái tinh nghịch kia, không biết nàng bây giờ còn nhớ mình hay không?
Còn có đi dạo phố nữa hay không?

Hắn cười lắc đầu, nhét hộp ngọc vào trong túi da. Hắn lại kéo hòm gỗ

ra. Hắn rút ra dao găm nạy mấy khối ngọc thạch lên, từ dưới đất đào ra một
cái hộp sắt sơ sơ có chút rỉ sét. Mở hộp sắt ra, bên trong là linh kiện súng
lục bao bọc tầng tầng trong lớp gấm vóc màu hoàng kim, còn có hai viên
đạn.

Trương Huyễn nhìn súng lục và viên đạn kinh ngạc đờ ra. Hắn đến Đại

Tuỳ suốt một năm rồi, hắn gần như hoàn toàn sát nhập vào thời đại này.
Thiếu chút nữa đã quên hắn đã từng là người sinh sống ở một thế giới khác.
Có lẽ chỉ có khẩu súng lực này mới có thể khiến cho hắn nghĩ được bản
thân của trước đây.

Thật lâu sau, Trương Huyễn nhẹ nhàng thở dài một tiếng, thật cẩn thận

thu súng lục và viên đạn vào trong lòng ngực. Đây sẽ là vật kỷ niệm trân
quý nhất của hắn.

Trương Huyễn rời khỏi phòng, đi tới cửa. Hắn nhìn qua lần cuối căn

phòng mình đã từng sống qua này, xoay người liền không để lại chút lưu
luyến bước nhanh rời đi.

***

Gần cửa sổ lầu ba Thiên Tự Các tửu lầu ở bên cạnh tây thị Lạc Dương,

Trương Huyễn một thân một mình ngồi ở trước bàn, ánh mắt nhìn chăm
chú vào hàng quán phố xá tây thị phồn hoa náo nhiệt xa xa.

Lúc này đã là thời khắc hoàng hôn, mặt trời lặn chiếu lên kinh thành đế

quốc Đại Tuỳ một tầng màu vàng ánh kim. Lúc này ánh sáng chói lọi lần
cuối cùng trước khi bóng đêm buông xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.