GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 171

Lúc này, hắn cảm giác có người đang giương đao về phía sau đầu mình,

hắn không chút do dự, xoay người như con diều hâu, một cước đá bay
thanh đao định bổ vào sau gáy hắn, lại một đầu người khác bay lên, sau đó
thi thể ngã xuống cái ầm, máu tươi trong hõm cổ văng lên người hắn.

Trong chớp mắt hắn đã giết chết sáu người, bọn sơn tặc thấy hắn vô

cùng hung hãn, sợ tới mức nháo nhào lui về phía sau, Trương Huyễn hét
lớn một tiếng, như mãnh hổ xông vào bầy cừu, đánh về phía tập trung kẻ
thù dày đặc nhất.

Sự xuất hiện của Trương Huyễn đã làm xoay chuyển tình thế nguy

hiểm, tinh thần bọn gia đinh phấn chấn lên, chống cự lại sự tấn công của
sơn tặc, nhiều con cháu của Dương thị sợ hãi không dám tiến lên lại cảm
thấy phấn khởi, cũng xông ra chém loạn xạ, mọi người lấy lại dũng khí,
đánh đuổi mười mấy tên sơn tặc ra khỏi cửa chính.

Tinh thần bọn sơn tặc suy sụp, nháo nhào quay đầu bỏ chạy, trận chiến

kho lương thực tạm thời chấm dứt, thi thể nằm khắp nơi, nhất là phía trước
và sau cửa chính chồng chất ba mươi mấy thi thể, trên một nửa đều do
Trương Huyễn giết.

Nghe thấy tiếng rên rỉ khắp nơi trong đại viện, Trương Huyễn không

bận tâm đến người bị thương, vội kêu bọn gia đinh và con cháu Dương thị:

- Nhanh đi vận chuyển lương thực chặn cửa chính lại!

Một câu nói đã nhắc nhở mọi người, nếu sơn tặc lại tấn công, cửa chính

là chỗ yếu nhất, bọn họ sẽ không cầm cự nổi, không đợi gia chủ an bài, mọi
người đều nháo nhào chạy vào kho lượng thực, đem từng túi lượng thực
khiêng ra ngoài, chất đống ở cửa chính.

Lúc này, gia chủ Dương thị Dương Văn Hiến vội đi tới, chắp tay nói với

Trương Huyễn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.