GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 43

vào thành từ hai người trở lên, đối với người một mình vào thành cũng
không thẻm hỏi gì đến.

Thu mười văn tiền phí người xứ khác vào thành, một tên binh lính phất

tay để cho Trương Huyễn vào, sau đó quát:

- Người kế tiếp!

Nhưng Trương Huyễn lại bị thứ gì đó trên đầu hấp dẫn, đó là vài cái

lồng gỗ chứa đầu người, treo cao trên cổng thành, bọn họ đều từng là nhân
vật uy danh tám phương, bây giờ lại bộ mặt dữ tợn treo ở đầu thành,
Trương Huyễn mơ hồ nhận ra một cái đầu người gần nhất, dường như
chính là Lý Mật.

Nhưng Trương Huyễn lại ngây ngẩn cả người, chỗ mi tâm của Lý Mật

hẳn phải có một lỗ đạn mới đúng, nhưng cái đầu người này mi tâm lại rất
trơn láng, căn bản không có vết đạn, đây là chuyện gì chứ?

Trong đầu Trương Huyễn hỗn loạn một trận. Chẳng lẽ đây không phải

đầu người của Lý Mật? Hay là người hắn giết căn bản không phải Lý Mật?

- Gã đàn ông phía trước đừng chắn đường, đi mau!

Mười mấy nông dân hái rau phía sau không kiên nhẫn lớn tiếng kêu lên.

Trương Huyễn hoang mang nhìn thoáng qua đầu của Lý Mật lần nữa,

lúc này đầy bụng nghi ngờ đi vào thành Lạc Dương.

Trong Thành Lạc Dương lại là một cảnh tượng khác, với ngoài thành.

Vừa mới vào cổng thành, không khí ồn ào náo nhiệt liền ập vào mặt, người
đi đường như dệt cửi, như nước chảy, hai bên cổng thành tiếng rao của cửa
hàng cửa hiệu lúc bên này lúc bên kia, một thương đội gồm mấy trăm con
lạc đà đang chậm rãi di chuyển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.