GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 657

mới bĩu môi thu lại cung tiễn, lại liếc mắt nhìn Trương Huyễn, không để ý
đến hắn nữa.

Đồng Thái áy náy nói vài câu xin lỗi với Trương Huyễn. Trương Huyễn

chỉ cười, hắn sao có thể so đo với một tiểu cô nương.

Đội ngũ tiếp tục đi về phía trước, địa thế dần dần thấp hơn. Vùng này

dường như là bồn địa, bọn họ chính là đang đi bên cạnh bồn địa. Lúc này,
phía trước bỗng truyền đến tiếng tù và trầm thấp, ngay sau đó là tiếng vó
ngựa như sấm. Mọi người biến sắc, lập tức giục ngựa xông về phía trước.
Trương Huyễn cũng giục ngựa chạy gấp, một lát đã tới triền núi bên cạnh,
chỉ thấy dưới chân núi, hai chi quân đội đang triển khai chiến đấu kịch liệt
trên thảo nguyên.

Một chi quân đội rõ ràng là binh lính Đột Quyết, đang mặc bì giáp,

giương cung chỉ mâu, ước chừng 2000-3000 người. Đội kỵ binh xếp thành
nhiều hàng chạy gấp, mà bên kia là một chi quân đội chỉ có ba bốn trăm
người, phục sức hỗn loạn, bị người Đột Quyết vây quanh chia cắt, tử
thương thảm trọng.

Lúc này, ánh mắt Đồng Thái bên người Trương Huyễn đỏ lên, hét lớn

một tiếng, mang theo hơn mười tộc nhân xông tới. Thiếu nữ Tân Vũ phẫn
nộ la to, nàng không sợ hãi chút nào, giương cung lắp tên đi theo mọi người
xung phong xuống núi. Chỉ thấy nàng nghiêng người bắn ra một mũi tên,
một gã kỵ binh Đột Quyết kêu thảm một tiếng rồi ngã xuống ngựa, tên dài
đã bắn thủng cổ họng y.

Biến hóa đột nhiên xuất hiện khiến cho đám người Trương Huyễn ngơ

ngác nhìn nhau, không biết có nên tham chiến hay không. Uất Trì Cung thở
dài một tiếng:

- Người bị bao vây hẳn là tộc nhân của bọn họ, nói không chừng còn là

phụ huynh hoặc là thúc bá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.