Nhưng Trương Huyễn lại không chú ý quá lâu đến nàng, ánh mắt hắn lại
đang tìm kiếm một cô bé khác.
Rất nhanh, Trương Huyễn thấy Tân Vũ, trên đầu nàng đeo mũ hoa lục
giác đỉnh lông chim trả, chải đầu thành mấy chục cái bím tóc, mặc áo ngắn
màu tím nhạt, phía dưới mặc váy dài đỏ tươi, chân đi giày bó.
Nàng đứng thứ tư, tuy rằng trên mặt cũng tươi cười ngọt ngào, lại thủy
chung không liếc mắt nhìn Trương Huyễn một cái, dường như căn bản
không biết hắn.
Mọi người cũng học quy củ thảo nguyên, hai tay cầm bát, chờ đợi chủ
nhân rót rượu, năm người con gái mỗi người rót vào chén một chút, người
cuối cùng vừa rót xong, bát rượu cũng vừa đầy.
Năm cô gái trẻ tuổi xinh đẹp kiều diễm rót tượu theo thứ tự, khiến tất cả
mọi người hơi ngượng ngùng. Ngoại trừ Trình Giảo Kim trừng to mắt, sáng
ngời nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của mỗi người, những người
còn lại đều lảng tránh ánh mắt nhiệt liệt của các nàng.
Nhi nữ thứ hai đa tình của Đồ Lặc nhìn chăm chú vào Trương Huyễn, từ
từ rót đầy vào bát rượu của Trương Huyễn, nàng cười nhẹ, nhẹ nhàng bước
đi.
Lúc này, Tân Vũ ôm túi rượu xuất hiện trước mặt hắn, tươi cười trên
mặt hắn lại biến mất, mặt không chút thay đổi, nhẹ nhàng đặt miệng túi
rượu lên bát rượu của Trương Huyễn, không có giọt nào rót ra ngoài, thân
thể lại tựa như hồ điệp bay đi.