GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 824

Xe ngựa tuy rằng tương đối nhẹ hơn, nhưng vẫn là sức nặng gần ngàn

cân, Trương Huyễn dồn sức vào song chưởng, hét lớn một tiếng, đã chầm
chậm nâng cả cỗ xe ngựa lên, thiếu nữ không nén nổi che miệng hô lên
kinh hãi.

Xe ngựa vượt qua tảng đá lớn, Trương Huyễn mới chậm rãi buông xe

ngựa xuống, lại nhặt một tảng đá lớn nện lại trục xe, tuy rằng lỗ trục có vết
rạn nứt, nhưng vấn đề không lớn, chỉ cần không qua chỗ xóc nảy, có thể
duy trì đến huyện thành.

Lão gia nhân và phu xe đều thiên ân vạn tạ, Trương Huyễn lau một ít

mồ hôi trên trán, khoát tay, tỏ ra việc rất nhỏ.

Lúc này hắn mới phát hiện ra người thiếu nữ kia đã ngồi vào xe ngựa

rồi, Trương Huyễn cũng không mệt mỏi, chỉ là miệng khát khó chịu, hơn
nữa ngựa của hắn cũng cả thân là mồ hôi, không ngừng thở ra tiếng phì phì
trong mũi, hiển nhiên cũng đã khát khô rồi.

Đúng lúc này, Trương Huyễn lại nhìn thấy cổ tay trắng như tuyết của

thiếu nữ, nàng từ trong cửa sổ xe đưa ra một cái bầu nước màu đỏ, dặn dò
lão nhân gia vài câu, lão nhân gia vội vàng tiếp nhận bầu nước chạy tới
giao cho Trương Huyễn.

- Đa tạ công tử trợ giúp, đây là chủ nhân nhà ta đưa cho công tử tỏ chút

lòng biết ơn, không đáng nhắc đến, xin công tử nhận lấy.

Ở nơi này là không đáng nhắc đến, quả thực chính là giúp người khi gặp

nạn, hắn cảm động nhìn thoáng qua xe ngựa, một hơi uống cạn nửa bầu
nước, lại rót nửa bầu nước còn lại vào trong miệng chiến mã. Lúc này mới
cảm giác được thể lực và tinh lực dần dần khôi phục.

Xe ngựa tiếp tục lên đường, đường núi rất hẹp, vừa đủ có thể chứa được

một chiếc xe ngựa, xe ngựa đi trước thật thận trọng, đi cực kỳ thong thả,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.