GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 866

Trương Huyễn cảm giác vách đá phía sau có chút mát lạnh, liền giơ tay

ôm bờ vai của nàng, để cho nàng dựa trên cánh tay của mình. Lư Thanh lại
hiểu sai ý, chậm rãi rúc vào trong lòng ngực hắn, nàng ngẩng đầu, một đôi
mắt đẹp đong đầy tình cảm nhìn hắn chăm chú.

Trương Huyễn chỉ cảm thấy trong đầu 'ong!' một tiếng, dường như một

luồng điện lưu chuyển khắp toàn thân hắn, trong đầu hắn hỗn độn một
mảnh, một loại hấp dẫn khó có thể kháng cự chiếm cứ lấy toàn bộ thân xác
và tinh thần của hắn. Hắn từng chút một cúi đầu xuống.

Trong lòng Lư Thanh cực kỳ ngượng ngùng, nhưng nàng lại không đẩy

Trương Huyễn ra, mà chậm rãi nhắm mắt lại, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở.
Nhưng vào lúc này, trong đầu Trương Huyễn trở nên rõ ràng hơn, xuất hiện
một bóng dáng thiếu nữ tư thế oai hùng mạnh mẽ.

Hắn bỗng nhiên nhớ tới Tân Vũ.

Trương Huyễn dứt khoát ngẩng đầu, đầu đụng mạnh ở trên vách đá phía

sau, thân thể của Lư Thanh dần dần biến thành cứng ngắc, lòng của nàng
như thể rơi xuống vực sâu, trong hai tròng mắt khép hờ chảy ra hai giọt
nước mắt trong suốt.

Trương Huyễn đứng lên đi ra khỏi thạch động, trong lòng của hắn thống

khổ giống như có một con côn trùng hung ác đang gặm nuốt, hắn hung
hăng một quyền đánh vào trong đất bùn, cuộc đời hắn đã có một nữ nhân,
nhưng hắn lại yêu thêm một cô bé khác nữa.

Lúc này, Lư Thanh xuất hiện phía sau hắn, từ phía sau ôm chặt lấy eo

của hắn, yên lặng nước mắt ròng ròng nói:

- Hoá ra huynh đã biết rõ rồi!

- Biết rõ cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.