GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 887

Nhưng sức lực Tống Kim Cương không kém Trương Huyễn, thậm chí

còn sơ sơ mạnh hơn một chút, chỉ nghe một tiếng vang cực lớn, đại đao
đánh thiết thương của Trương Huyễn văng ra, Tống Kim Cương nén nhịn
hai cánh tay rung mạnh, đại đao thuận thế vung lên, một đao vẽ ra đường
cong sáng choé, chém thẳng vào cổ của Trương Huyễn. Trương Huyễn giơ
thương đỡ ra, chiến mã hai bên loạng choạng, ngươi qua ta lại, chiến đấu
kịch liệt một chỗ.

Một trận đại chiến này đánh đến kinh tâm động phách. Quách Huyến và

năm nghìn tướng sĩ của ông ta nhìn đến thở cũng khó khăn, tiếng trống
rung trời, Quách Huyến ngạc nhiên thán phục vạn phần, bên cạnh Yến
Vương không ngờ có thị vệ võ nghệ cao cường như vậy, không đến chiến
trường thật là quá đáng tiếc.

Hai bên chiến đấu kịch liệt ba mươi mấy hiệp, Tống Kim Cương dường

như ngăn cản không nổi nữa, gã mượn chút sơ hở, quay ngựa vội trốn, hô
lớn:

- Rút mau!

Mấy trăm loạn phỉ quay đầu vội trốn, hỗn loạn không ngăn được bỏ

chạy về phía bên kia sơn cốc. Quách Huyến mừng rơn, đang muốn hạ lệnh
truy kích, Trương Huyễn lại cao giọng quát một tiếng:

- Không được truy kích!

Quách Huyến ngạc nhiên, tiến lên không hiểu hỏi:

- Trương thị vệ, đây là tại làm sao?

Trương Huyễn lắc đầu:

- Một trận chiến này hẳn là tôi bại mới đúng, gã là cố ý bị thua, dụ

chúng ta truy kích, bên trong sơn cốc ắt có mai phục!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.