GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 890

hạ của mình, thúc ngựa vội trốn, liều mạng chạy về phía tây, gã cưỡi tuấn
mã của Trương Huyễn, tốc độ cực nhanh, chốc lát đã chạy xa rồi.

Trương Huyễn thấy Lư Minh Nguyệt chạy trốn, trong lòng nóng vội, ra

thương càng thêm mấy phần dữ dội hung ác, nhanh chóng giết mở ra một
con đường máu, giục ngựa đuổi theo về phía Lư Minh Nguyệt. Lúc này ba
ngàn loạn phỉ dưới sự công kích toàn lực của quân Tuỳ đã toàn quân sụp
đổ, tránh trước sợ sau, tru tréo như điên chạy về phía tây, kẻ quỳ xuống cầu
xin tha thứ không đếm xuể.

Trương Huyễn ra sức quật chiến mã đuổi theo Lư Minh Nguyệt, nhưng

ngựa của hắn chỉ là một con ngựa kéo bình thường, cũng không phải là
chiến mã chân chính, chở hắn và binh khí đã gắng hết sức, làm sao còn sức
để chạy.

Chạy ra chưa đến mười dặm, đã hí một tiếng xi thật dài, gục đầu té nhào

ở ven đường. Trương Huyễn cũng đi theo đó bị ném trên mặt đất, hắn thấy
chiến mã mệt đến miệng sùi bọt mép, cả người co giật, rõ ràng không xong
rồi, ngẩng đầu nhìn Lư Minh Nguyệt lần nữa, sớm đã chạy trốn không còn
bóng dáng tăm hơi.

Trương Huyễn tức giận nện một quyền hung hăng vào trong bùn đất,

hướng về phía Lư Minh Nguyệt chạy trốn hô lớn:

- Lư Minh Nguyệt, lão tử sớm hay muộn sẽ dùng cái đầu của mi để trả

nợ!

***

Một trận đại chiến diệt phỉ này, Quách Huyến thắng lợi cực kỳ đẹp mắt,

chỉ dùng cái giá không đến mười người bỏ mình đã toàn diệt ba ngàn phỉ
chúng của Lư Minh Nguyệt, giết chết gần ngàn người, bắt tù binh hơn một
ngàn tám trăm người, kẻ trốn chạy không đến trăm người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.