GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 94

quen được với thời đại này.

Nhưng phần lớn thời gian trong ngày hắn đều ở trong phòng, hết lần này

đến lần khác thách thức giới hạn của cơ thể.

Thậm chí hắn còn quên mất điều kiện trao đổi của hắn và Vương Bá

Đương, từ đầu đến cuối, không có ai đến tìm hắn đi làm chứng cho Vũ Văn
Thuật.

Tối nay, Trương Huyễn ngồi xếp bằng dưới mái hiên, ánh trăng bàng

bạc, trong trẻo nhưng lạnh lùng chiếu rọi lên người hắn. Dưới mái hiên có
mười mấy cái cột băng với độ dài ngắn khác nhau, tuyết trên mặt đất thì đã
đông cứng thành những mảng băng, hắn chỉ mặc có một chiếc áo vải mỏng
manh nhưng lại không cảm thấy rét lạnh.

Hắn đã uống một viên thuốc, bây giờ chính là lúc mà hắn ngồi yên đợi

nhiệt lượng ở giữa ngực và bụng tăng lên. Hắn rất thích cảm giác khi nhiệt
lượng này tỏa ra và lan đều khắp cơ thể, trong khoảnh khắc đó hắn có cảm
giác phiêu phiêu lâng lâng.

Nhưng kỳ lạ ở chỗ, hắn đã đợi gần mười lăm phút rồi, nhưng cơ thể vẫn

không có chút thay đổi nào cả, đã quá thời gian khá lâu rồi mà. Hắn thầm
nghĩ chẳng lẽ hắn đã ăn phải viên thuốc hết hạn, cho nên mới không thấy
có tác dụng gì?

Cuối cùng thì hắn đã không đợi được, hắn lại lấy ra một viên thuốc nữa

và uống, rồi lại đợi 15 phút nữa nhưng vẫn không có bất cứ thay đổi nào.

Trương Huyễn do dự một lúc, rồi từ từ lấy ra viên thuốc thứ 3. Hắn

chăm chú quan sát viên thuốc màu đỏ thắm, chần chừ đưa viên thuốc thứ 3
vào trong miệng và hắn đã uống nốt viên thuốc này.

Nhưng cũng đúng vào giây phút hắn vừa mới nuốt trôi thì trong nháy

mắt, một luồng khí nóng trước nay chưa có, từ đan điền mạnh mẽ lan tỏa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.