GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 95

khắp nơi, nhanh chóng truyền đến khắp cơ thể và tứ chi của hắn. Lúc này,
cả người hắn như đang bị một ngọn lửa cháy hừng hực thiêu đốt, nóng đến
mức hắn phải kêu lên một tiếng thảm thương. Hắn nhảy dựng lên ở dưới
mái hiên, lăn lộn quăng quật ở ngoài sân, điên cuồng xé rách quần áo trên
người.

Những miếng băng trên mặt đất đã khiến cho đầu óc của hắn trở nên thư

thái hơn một chút, nhưng ngay lập tức nó đã bị ngọn lửa đang cháy bùng
bùng trong lòng hắn nuốt chửng, hắn cầm lấy đao điên cuồng chém lung
tung, loạn xạ ở trong sân.

Lúc này ngoài trời đang có một trận tuyết lớn, nhưng tất cả những cái

này hắn đều không biết, hắn chỉ biết chém bổ và kêu gào, tất cả những lỗ
chân lông trên người hắn đang tỏa ra một lượng nhiệt khổng lổ, nhưng
dường như điều này vẫn chưa đủ đối với nhiệt lượng trong người hắn.

Hắn vẫn không thể nào chịu đựng được nhiệt lượng trong cơ thể nữa,

chạy vội vài bước, hắn không do dự mà nhảy luôn vào trong chiếc giếng
nước ở góc sân.

Trời dần sáng lên, Trương Huyễn bị đông lạnh đến tím tái cả người. Hắn

đang từ miệng giếng chậm chạp bò ra ngoài, nếu như lúc này mà có một ai
đó vô tình bước vào trong sân, họ không biết chuyện gì đã xảy ra thì sẽ bị
cảnh tượng này dọa cho chết khiếp: một nam nhân, người không một mảnh
vải che thân, giống như một con quỷ gớm ghiếc đang bò từ dưới giếng chui
lên.

Trương Huyễn đã vô cùng mệt mỏi, chân tay rã rời, đứng cũng không

vững, hắn chầm chậm bò vào trong phòng, lấy chăn quấn chặt quanh người.

Mãi một lúc sau cơ thể của hắn mới nóng dần lên và hắn bắt đầu chửi

mắng bản thân đúng là một kẻ ngu xuẩn, không dưng lại dám uống liền ba
viên thuốc. Hắn cứ mắng cứ rủa bản thân rồi thiếp đi lúc nào không hay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.