GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 96

Đang ngủ say, cơ thể của hắn bắt đầu có một sự thay đổi. Một luồng

nhiệt nhỏ bé từ đan điền của hắn tỏa ra, và nhanh chóng làn ra khắp tứ chi
xương cốt của hắn.

Cảm giác này giúp hắn ngủ một giấc ngon lành, hắn ngủ một mạch tới

tận chiều rồi mới tỉnh dậy. Sau khi tỉnh dậy, hắn cảm thấy cả người khoan
khoái, tinh thần phấn chấn, cơ thể tràn đầy năng lượng.

Hắn duỗi duỗi cái lưng cho đỡ mỏi, cơ thể trần truồng nhảy dựng lên,

rồi từ trong rương lấy ra một bộ quần áo cũ mà Vương Bá Đương để lại cho
hắn.

Bên cạnh chiếc rương là cái ụ đá nặng khoảng 15 cân, mỗi ngày thức

dậy hắn đều phải nâng cái ụ đá này hai lần, để kiểm tra xem sức mạnh của
bản thân có tăng lên không, nhưng khổ nỗi từ đó đến giờ vẫn chưa thấy có
bất cứ một chút thay đổi nào, và thế là nâng ụ đá dần dần đã trở thành một
kiểu nghi thức.

Trương Huyễn thắt chặt đai lưng, tiện tay nắm lấy ụ đá, đột nhiên hắn

ngẩn người ra, từ từ đặt ụ đá kia xuống, rồi dùng một cánh tay nhấc nó lên,
rồi lại đặt nó xuống. Hắn làm đi làm lại như vậy khoảng mười mấy lần gì
đó rồi lập tức hét toáng lên một tiếng, vứt phịch ụ đá xuống đất, cứ chân
trần mà chạy ra phía sau nhà.

Bây giờ hắn đang vui sướng như sắp phát rồ phát dại, niềm vui sướng

này khiến hắn quên hết mọi thứ. Bên dưới phiến đá sau hậu đường, hắn tìm
thấy một cây ngân thương mà Vương Bá Đương đã giấu kín ở đây. Đó
chính là cây ngân thương mà lần đầu tiên hắn nhìn thấy khi đến đây, nó
nặng 25 cân.

Hắn đã từng thử qua, cố gắng đến mức gần như lao lực, nhưng nhiều

nhất thì cũng chỉ có thể nhấc lên được vài cái, nhưng bây giờ thì khác, hắn
lại có thể nhẹ nhàng múa cây thương này. Trong sân, mũi thương hướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.