GIANG SƠN NHƯ HỌA - Trang 121

... Chẳng lẽ là Đường Phương tới đây?

Tiêu Thu Thủy ngẩn ra, không ngờ lại quên cả tránh né. Bỗng thấy một

bóng người lướt tới, áo vài xanh, tất trắng, giày đen, đưa tay bắt lấy ám khí,
vung tay lên, bắn ngược ám khí vào trong sương mù, trong màn sương
truyền ra một tiếng kêu thảm.

Cùng lúc tiếng kêu thảm vang lên, trong sương mù liên tiếp truyền ra

tiếng hô hét rối loạn, kỳ lạ. Chỉ thấy không ngừng có bóng người cao thấp,
tiến lùi, thân pháp nhanh nhẹn, cũng không biết là có bao nhiêu kẻ địch kéo
tới.

Tiêu Thu Thủy chỉ cảm thấy rùng mình sởn gai ốc, tay không khỏi nắm

chặt chuôi kiếm. Đúng đó, Lương Đấu chợt đưa tay kéo hắn đi, trong nháy
mắt đã vượt ra ngoài năm sáu trượng, Chỉ thấy trước cửa Hải Sơn quan chỗ
hắn vừa đứng bỗng “ầm” một tiếng, bùng lên một ngọn lửa mãnh liệt!

Thế lửa cực mạnh, nhưng khói lại rất dày, cộng thêm sương mù đậm

đặc, căn bản không thể thấy được động tĩnh của kẻ địch.

Lửa lan đi rất nhanh, thoáng cái hai phía đông nam đã đồng thời bốc

lửa, nhanh chóng lan tràn, hơn nữa do trong núi ẩm thấp, lửa mạnh mang
theo khói đặc càng không thể thấy rõ công thế của lửa.

Ngay lúc đó, đột nhiên đổ mưa.

Kỳ thực không phải trời mưa, mà là nước suối.

Nước suối từ trên trời đổ xuống, bao phủ khắp nơi.

Thế lửa bị nước bao trùm, sức lửa giảm mạnh, chỉ thấy ở chỗ hòa

thượng Đại Đỗ đứng lúc nãy trên sườn núi có một ngọn thác đổ xuống.
Lương Đấu mừng rỡ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.