GIANG SƠN NHƯ HỌA - Trang 249

Vì thế hắn hét lớn một tiếng, tiếng hét vừa ra, hắn đã trở tay nhặt lấy hai

cây đao dưới đất.

Thiệu Lưu Lệ cả kinh, lão lập tức quay người lại.

Lão vừa quay người, móc câu mới rút ra được một nửa, lưỡi câu liền

đâm ngược lại, đau thấu tim gan. Vết thương hai bên sườn lại trào máu,
toàn thân phát run, chỗ bị kim châm đâm trúng trên hai vai nhói lạnh, đầu
óc tối sầm, trong khoảnh khắc đó đã chậm mất một chút.

Sau đó lão liền trông thấy hai luồng sáng trắng vọt tới trước mắt.

Đột nhiên ánh trắng biến mất.

Sau đó liền trông thấy hai chuôi đao trước ngực.

Hai tay Thiệu Lưu Lệ nắm lấy chuôi đao, hai mắt trợn trừng, không

khỏi rơi lệ.

Đến chết lão vẫn không thể tin nổi, lão lại chết dưới tay một gã thanh

niên xuất đạo muộn hơn mình mấy chục năm, võ công kém lão không biết
tới tận mức nào.

Thiệu Lưu Lệ cứ rơi lệ mà chết.

Ngay cả bản thân Tiêu Thu Thủy cũng không tin.

Không tin rằng mình xuất đao lại nhanh như vậy, xuống tay lại mạnh mẽ

như vậy, động tác lại hoàn mỹ như vậy!

Nhưng hắn đã không thể tiếp tục kinh ngạc được nữa. Hắn cảm thấy

toàn bộ cơ thể đột nhiên nóng rực, một cơn bức bối trào lên từ đan điền,
đầu óc choáng váng, mặt trời thật lớn, giống như trút xuống từng đợt từng
đợt sáng vàng xuống đỉnh đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.