GIANG SƠN NHƯ HỌA - Trang 364

Thiết Tinh Nguyệt “ha” một tiếng:

- Đương nhiên là chúng ta à, chúng ta đến cả cơm cũng không có mà ăn,

đương nhiên là người nghèo rồi.

Khâu Nam Cố dài giọng “à” một tiếng, gật đầu nói:

- Thế gọi là “cướp giàu giúp nghèo” phải không?

Thiết Tinh Nguyệt cảm thấy mình quả thực là thần tiên hạ phàm, thông

minh tuyệt đỉnh:

- Đúng rồi, bao nhiêu đại anh hùng, đại hào kiệt trong truyện kể đều như

vậy hết!

Khâu Nam Cố lại nổi cáu:

- Thế gọi là “cướp giàu giúp nghèo”! Ha! Hứ! Hừ! Lấy tiền người ta vất

vả hóa duyên, dâng tặng cho cái bụng mình, thế gọi là “Cướp, giàu, giúp,
nghèo”?!

Khâu Nam Cố cố ý tách rời từng chữ một ra, nói:

- Cậu ở không chỗ người ta, người ta đã không thu tiền của cậu rồi, lại

còn muốn cướp của người giàu chia cho người nghèo nữa, hừ! Cái mịa nhà
cậu, so với cướp, so với trộm còn hèn hạ hơn, không bằng cả phường đạo
tặc! Vậy gọi là “cướp giàu giúp nghèo”!

Thiết Tinh Nguyệt nhất thời hai tai lúc đỏ lúc xanh, da mặt nóng bừng,

không nói nên lời, lắp ba lắp bắp:

- Vậy cậu có biện pháp gì không, bây giờ bụng kêu rồn rột rồi, không

làm thế thì làm thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.