GIAO DỊCH ĐÁNH MẤT TRÁI TIM CỦA TRÙM XÃ HỘI ĐEN - Trang 492

Trong đầu hắn lại hiện ra vòng eo nhỏ nhắn của cô bị bàn tay hắn siết

lấy, ngón tay hắn như đang trêu chọc cô. Sau đó, hơi thở nóng bỏng lướt
qua, mơn trớn lấy da thịt cô… như hoàn toàn muốn đoạt lấy…

Nghĩ tới đây, cổ họng của Lãnh Thiên Dục khô khốc, đôi mắt tối đi,

giống như đang ở trên thảo nguyên rộng lớn với cái bụng đói, thèm thuồng
nhìn cao lương mỹ vị trước mặt.

- Anh… tôi thấy loại người như anh, phải gọi là “lợn giống” mới đúng!

Thượng Quan Tuyền bất mãn kháng nghị nói, sau đó cô lập tức cảm

thấy đôi mắt đang dần trở nên thâm trầm của Lãnh Thiên Dục, ý thức được
mình lỡ lời, cô hơi cúi đầu xuống…

- Này, Lãnh Thiên Dục! Anh… anh nhìn tôi như thế làm gì?

Bị hắn nhìn chằm chằm, hơn nữa trong đôi mắt ấy còn tràn đầy dục

vọng, Thượng Quan Tuyền đã quá quen thuộc với ánh mắt đó rồi.

Dường như cảm thấy trái tim đang sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, cô vô

thức nhìn xung quanh. Trời ạ, người đàn ông chết tiệt này, không lẽ hắn
định ở nơi công cộng mà gây khó dễ cho cô…

- Cô yên tâm, ít nhất tôi sẽ không để cho thằng đàn ông khác được nhìn

thấy cơ thể xinh đẹp mê người của cô đâu.

Lãnh Thiên Dục hơi híp đôi mắt lại, thần thái lạnh lẽo như một con báo

nguy hiểm, khuôn mắt anh tuấn khiến người ta phải nén thở…

- Đúng rồi, vừa rồi cô gọi tôi là gì? – Giọng điệu hời hợt đầy mùi nguy

hiểm vang lên.

Thượng Quan Tuyền ngẩng đầu, dũng cảm nhìn thẳng vào mắt Lãnh

Thiên Dục: “Lợn giống! Tôi vừa gọi anh là lợn giống! Nghe rõ chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.