GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 430

lịch còn chừng mấy ngày, hai người có thể từ từ ăn! Đừng khách sáo với
chúng tôi như thế, chúng tôi sẽ không vui!"

"Được, bác gái, chúng cháu sẽ nhận lấy!" Mịch Nhi cũng hiểu được tâm

ý của những người già này, cô trực tiếp nở nụ cười thật to, gật đầu cười nói,
"Lời cám ơn anh ấy đã nói hết, cháu cũng chỉ có thể nói thêm một câu cảm
ơn các bác, thật là giúp chúng cháu ân lớn! Những mùi vị này có mua cũng
không mua được "

"Vẫn còn Mịch Nhi nói nghe, Tiểu Liên nên học theo con bé, luôn khách

khí như thế nhiều lúc rất mệt mỏi!" Mấy người già lúc này mới hài lòng, bắt
đầu cúi đầu ăn cơm của mình.

"Hì hì, Tiểu Liên, phải hướng em học tập nhiều hơn!" Mịch Nhi suýt nữa

bị lời này làm cho cười sặc sụa, cô cố nén cười Liên Tĩnh Bạch, cũng học
các người bác gọi anh Tiểu Liên, "Anh xem anh xem, mặt nạ trên người anh
ai cũng có thể nhìn ra, mặt anh lúc bình thường giống như ông lão, anh có
thể ra vẻ mình chân thật hơn không --"

"Em có gọi về bình thường hay không. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch bị Mịch

Nhi gọi vậy không nói nên lời, từ trước tới nay, cho tới bây giờ không ai coi
anh là tiểu bối mà gọi anh là Tiểu Liên! Mấy người già trong đoàn là trưởng
bối thì gọi cũng không sao, nhưng Mịch Nhi cũng không cần càn quấy theo!

Anh bình phục tâm tình, mới lặng lẽ hỏi ra nghi vấn của mình: "Mịch

Nhi, em giống như rất biết giao thiệp với người già, cũng rất quen thuộc
sinh hoạt như vậy, đây là vì cái gì. . . . . ."

"Không nói cho anh!" Mịch Nhi lè lưỡi, làm mặt quỷ, "Chuyện này rất

dài rất phức tạp, mà nói ra liên quan rất rộng, chờ em ngày nào đó muốn
nói, anh lại tới nghe đi!"

Tròng mắt đen của Liên Tĩnh Bạch lóe lên một cái, từ trong lời nói Mịch

Nhi anh biết, chuyện này có quan hệ tới năm năm cô rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.