Anh nhìn Mịch Nhi đang cười hi hi, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, chỉ có
thể cưng chiều nói, "Anh sẽ đi lấy thêm thức ăn tối tới, mèo nhỏ tham ăn!"
Hoa Anh Thảo đưa túi đồ ăn tới quả nhiên chất lượng vượt trội, cho dù
Liên Tĩnh Bạch vừa rồi ở trước cửa khẩn trương ném cả hộp chồng chất
xuống đất, hiện tại sau khi cầm lên mở ra, thức ăn bên trong vẫn hoàn hảo
như cũ không chút tổn hại, hai người dọn xong thức ăn lên bàn, nồng nhiệt
bắt đầu ăn.
Thời gian này, những người khác trong đoàn du lịch vẫn còn ăn bữa tối
không được tốt lắm ở phòng ăn của quán trọ cung cấp, Liên Tĩnh Bạch và
Mịch Nhi cũng không phải là ăn một mình không chịu chia sẻ thức ăn với
mấy người già, sau khi xảy ra chuyện, hai người cũng đành phải yên lặng
ăn cơm ở trong phòng.
Lần đầu tiên bọn họ quyết định đặt đồ ăn ngoài, ăn thức ăn ngon không
thể bạc đãi miệng và dạ dày mình, liền bạo tay đặt mỗi người một phần ăn ở
Hoa Anh Thảo, đem tới các món ăn khiến mọi người trợn mắt hốc mồm,
hai người cười nói đây là đền đáp bọn họ đã chăm sóc trên đường, mấy
người già từ chối không được, cũng không thể không nhận.
Nhưng thưởng thức loại thức ăn ngon cao cấp này, nghĩ đến giá cả đắt đó
ở Hoa Anh Thảo, những người già giản dị, tốt bụng, nhiệt tình này đều cảm
thấy không được tự nhiên, trên đường bọn họ chăm sóc quan tâm vợ chồng
trẻ này, không phải là vì ham thứ đền đáp xa xỉ này!
Bọn họ đưa cho hai người dưa muối không đáng giá bao nhiêu tiền, chủ
yếu bày tỏ chính là thích đôi vợ chồng nhỏ, hai người này bình thường cũng
có qua có lại giúp những người già này, nhưng lần này hai người tặng đồ ăn
đắt tiền cho tất cả mọi người, đây tuyệt đối là không công không nhận
thưởng, bọn họ không thể để hai người trẻ tuổi này hoang phí như vậy!