Còn không đợi Mịch Nhi đếm tới mười, một loạt tiếng bước chân truyền
nhanh tới.
"Chị? Chị ở đâu vậy?" Mục Cẩn vẫn còn đang trong thời kỳ đổi giọng mà
khàn khàn truyền tới, "Chị gởi tin nhắn cho em tới đây làm gì, chị chốn ở
chỗ nào vậy!"
"A Cẩn, chúng tôi ở chỗ này!" Liên Tĩnh Bạch lên tiếng chỉ dẫn Mục
Cẩn, khóe môi giương lên nụ cười.
Anh chỉ dùng một cái chớp mắt đã biết kế sách của Mịch Nhi, thì ra cô
báo cho Mục Cẩn đến đây, Mục Cẩn vừa có thể cùng cô chỉnh ba cô thiên
kim này, có thể làm chứng dập nát lời đồn thân phận của cô, cô đã sớm
chuẩn bị tất cả.
Xem ra, cho dù anh chưa từng xuất hiện, Mịch Nhi cũng sẽ không chịu
thua thiệt chút nào, cô sẽ dùng phương thức trực tiếp nhất đánh lên mặt
những cô thiên kim danh gia này, làm cho họ tự ti mặc cảm!
"A, Chị anh rể, hai người đều ở đây! Vậy còn gọi em tới làm gì! Em
không muốn làm kỳ đà cản mũi đâu. . . . . ." Mục Cẩn nghe tiếng chạy tới,
cậu chào hỏi một tiếng với Mịch Nhi và Liên Tĩnh Bạch, rồi kỳ lạ nhìn ba
người kia, lời nói trong miệng ác độc phê bình: " Đây là thứ gì vậy, nhà họ
Triển có pho tượng mới sao? Tại sao xấu như vậy, làm sao có thể cho người
ta thấy!"
Toàn thân ba vị thiếu nữ đã bị bất động, đến bây giờ toàn thân đã sớm tê
ngứa, nhưng vừa thấy thiếu gia Mục Cẩn nhà học Mục tới, nghe cậu nhẫn
tâm nói, tất cả bọn họ đều xấu hổ giận dữ.
Bộ dạng mình bây giờ khó coi lại bị người ta nhìn thấy, mà cậu lại còn
nhẫn tâm nói họ xấu xí!