GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 675

cô không dám động một cái, "Mịch Nhi, em không cần gấp gáp, vết thương
kia có phải muốn để dì Tố tới chữa trị không, có phải em rất đau không?"

"A —— a. . . . . ." Mãi đến khi Liên Tĩnh Bạch nhẹ tay đụng phải miệng

vết thương, Mịch Nhi mới giật mình tỉnh ngộ từ tức giận, thân thể cô phản
xạ có điều kiện tự nhiên phát ra âm thanh đau đớn khó nhịn, xô cúi đầu, lúc
này mới phát hiện chân mình bị thương!

Mắt Mịch Nhi một mảnh mờ mịt, chân mình từ lúc nào cọ sát ra vết

phồng nước, tại sao chính cô cũng không biết gì?

Vừa rồi lòng cô toàn lửa giận, chẳng lẽ những tức giận kia vậy mà ngăn

thần kinh cô nhạy cảm với cảm giác đau, khiến cô không có chú ý gì tới vết
thương ở ngón chân sao?

"Đau quá. . . . . ." Khóe miệng Mịch Nhi cũng đau đến co lại, khi ý thức

được cơ thể bị thương, vừa mới quên bị thương dường như một lần toàn bộ
đánh tới, đôi mày thanh tú của cô nhíu lại kiểm tra vết phồng nước trên
chân, líu ríu nói, "Đây là bộ phận bị cọ sát lâu dài mà dẫn tới tổ chức tế bào
rạn nứt, huyết thanh tích tụ thành vết phồng rộp. . . . . ."

"Như vậy có nghiêm trọng không, có hậu quả không tốt gì không?" Liên

Tĩnh Bạch lo lắng hỏi đến cùng, "Cơ thể có thể chịu đựng cảm giác đau này
không? Mịch Nhi, em đừng cậy mạnh nữa, không chịu nổi nhất định phải
nói cho anh biết!"

"Uhm, không có việc gì. . . . . ." Mịch Nhi cau mày, nhịn đau lắc đầu một

cái, nghiêm túc quan sát vết phồng rộp trả lời, "Trở về khử trùng sạch sẽ,
sau đó đẩy vết phồng rộp ra, bôi một chút thuốc lên là được rồi. . . . . .
Không phải chuyện gì lớn ——"

"Vậy chúng ta mau trở về!" Liên Tĩnh Bạch lập tức nói, "Cẩn thận nhiễm

trùng, chúng ta đi thôi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.