chứng với nhau, như sự phát kiến khoa học và sự chứng minh khoa học; lý luận khoa
học và hoạt động khoa học; những nhân tố bên trong của khoa học và những điều kiện
bên ngoài của khoa học; sự phát triển bình thường của khoa học và bước thay đổi cách
mạng của nó; phương pháp lôgíc và phương pháp lịch sử, v.v.. Nhưng do các nhà triết
học về khoa học ở phương Tây bị hạn chế ở lập trường duy tâm và thiếu sự tự giác vận
dụng phép biện chứng, cho nên họ đã không thành công trong việc tổng kết và khái quát
một cách đúng đắn những quy luật phát triển của khoa học hiện đại.
Tóm lại, các trào lưu triết học hiện đại, ngoài mácxít đã phản ánh được một số vấn
đề mới của thời đại hiện nay, đã có những tìm tòi, hơn nữa còn đạt được một số thành
quả nhận thức nhất định. Nhưng do sự hạn chế về lập trường chính trị giai cấp, do thế
giới quan duy tâm và phương pháp siêu hình, họ vẫn không đưa ra được câu trả lời khoa
học cho các vấn đề đó, càng không thể chỉ ra phương hướng tiến lên cho nhân loại.
75