GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 15

Anh trao cho cô một ánh mắt lạnh lùng vẫn thường khiến đầu gối cô

mềm nhũn, “Giờ thì, tại sao em lại nghĩ như thế?”

Vậy cô có thể nói gì? Cô có thể nói gì mà không phải lôi ra toàn bộ

quá khứ phức tạp và cay đắng của họ? Cô nuốt nghẹn, “Được rồi”, cô nói,
thản nhiên hết mức có thể, “Em có một cuộc hẹn tối nay. Nhưng em sẽ ở
nhà lúc mười giờ. Em có thể dành cho anh mười lăm phút kể từ mười
rưỡi”.

Anh cười, “Vẫn nóng nảy như mọi khi, nữ hầu tước của tôi. Không,

tối nay anh sẽ không ghé qua chỗ em được. Anh đã mệt mỏi vì chuyến đi.
Và giờ anh đã gặp em, anh cần vài ngày nữa để làm quen với sự thay đổi
đột ngột này.

Nhưng hãy tin chắc rằng, anh sẽ không bị ràng buộc bởi bất kỳ giới

hạn thời gian ngu xuẩn nào. Anh sẽ ở lại trên giường của em cho đến khi
nào anh muốn, không kém hơn một phút - và không nhiều hơn một phút,
bất kể em cầu xin như thế nào”.

Cằm cô trễ xuống, chết đứng vì sửng sốt, “Điều đó là thứ lố...”

Anh bất ngờ nghiêng về phía cô và đặt một ngón tay trỏ lên môi cô,

“Anh sẽ không hoàn thành câu đó nếu anh là em. Em sẽ không thích nuốt
lại những từ đó đâu”.

Cô quay đầu đi, môi cô bỏng rát, “Em sẽ không muốn anh ở trên

giường cho dù anh là người đàn ông cuối cùng còn sống và em không có gì
ngoài những con ruồi Tây Ban Nha trong hai tuần”.

“Hình ảnh em đã vẽ ra trong đầu mới sống động làm sao, phu nhân

Tremaine của tôi. Với mọi người đàn ông trên thế giới này còn sống khỏe
mạnh và không có tí thuốc kích thích tình dục nào, em đã là một con hổ cái
rồi”. Đẩy người ra khỏi cái bàn anh nói tiếp, “Anh đã bày tỏ tất cả những gì
có thể với em ngày hôm nay. Mong em có một buổi tối vui vẻ. Chuyển lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.