GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 174

Cô rùng mình. Anh đã sử dụng chính những lời cô định nói và quật lại

cô.

Chầm chậm, anh tiến về phía cô. Lần đầu tiên trong đời, cô co rúm lại

trước một người khác. Nhưng cô từ chối bước sang một bên, từ chối để anh
đơn giản lướt ra khỏi cuộc đời cô. Chống hai tay hai bên cô, anh cúi sát vào
mặt cô và ghim vào cô một ánh mắt hung dữ, “Tôi ước gì bà đã không đề
cập đến tình yêu, quý bà Tremaine”. Giọng anh trầm trầm và lạnh lẽo như
tro tàn, “Lúc này, tôi chỉ muốn đập bà vào tường. Nhiều lần”.

Cô khóc thút thít.

“Thật ngẫu nhiên là tôi cũng biết được vài điều về tình yêu-không-

được-đáp-trả, em yêu. Thật ngẫu nhiên là tôi cũng sống trong tâm trạng đó
một thời gian.

Tôi đã không quyến rũ Theodora để cô ấy phải kết hôn với tôi. Tôi đã

không bịa đặt về gia sản của mình. Tôi đã không giả mạo lá thư nào đó
tuyên bố cái chết đột ngột của người anh họ, để dọn đường đến tước hiệu
công tước cho mình. Và khi cô ấy viết thư cho tôi kể về việc bị mẹ cô ấy
mắng mỏ vì đã không đạt được mục tiêu với những người tán tỉnh tiềm
năng, cô nghĩ tôi viết thư xui cô ấy nói với họ rằng cô ấy sợ sinh con và
không thích cuộc sống gia đình hay sao?

Không, tôi nói với cô ấy rằng nếu cô ấy không thể nhìn vào mắt họ, cô

ấy có thể nhìn vào sống mũi họ và có cơ may là họ sẽ không để ý sự khác
biệt. Tôi nói với cô ấy là cúi đầu mỉm cười cũng tốt như ngẩng cao đầu mà
mỉm cười với ai đó, thậm chí có lẽ còn hấp dẫn hơn. Cô biết tại sao tôi lại
đưa ra những lời khuyên ngược lại với lợi ích của mình trong chuyện này
không?”

Cô khổ sở lắc đầu, mong rằng thời gian có thể quay lại, ước rằng tất cả

tội lỗi của cô chưa được thực hiện. Cô không muốn nghe về Theodora,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.