GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 221

Anh quay người và bước đi. Anh dừng những bản báo cáo và hành

động điên rồ đó lại. Anh cố gắng quên rằng anh đã trố mắt ra nhìn cô như
một con chó dại đói khát với những móng vuốt trước một món ngon đặt
trên cửa sổ. Anh đền bù cho cô Allen về sự xao lãng và lơ đễnh của mình.

Và sau đó là cuộc hội ngộ trên con kênh.

Cô Allen trông thật quyến rũ trong chiếc váy đắt tiền màu hồng đào và

kem. Tuy nhiên, cảnh vật phía sau lưng cô lại có một dáng vẻ khác. Những
ngôi nhà xếp hàng dọc bờ kênh được sơn bằng những tông màu mạnh
không hề e ngại, tông màu của những tủ quần áo thời trang của phụ nữ
Anh: hồng, vàng, xám bồ câu, xanh phấn, nâu đỏ và nâu sẫm. Khi mặt trời
lên đến đỉnh cao nhất, con kênh sáng lấp lánh, trải những ánh bạc bên dưới
những con thuyền đang rẽ nước.

“Ồ, chao ôi!”, cô Allen thốt lên, huých tay vào khuỷu tay anh, “Anh

nhìn kìa!”

Anh rời mắt khỏi cửa kính của một cửa hàng trưng bày mô hình một

chiếc tàu anh đang nghiên cứu và nhìn theo hướng cô ta chỉ.

“Cánh cửa sổ mở trên tầng hai. Anh có nhìn thấy người đàn ông và

đàn bà bên trong không?”, cô Allen cười khúc khích.

Nghe theo, anh lướt nhìn những khung cửa sổ trên bờ đối diện, cho

đến khi anh cảm thấy như có ai đó đang nhìn mình.

Gigi!

Cô đang ngồi trên một con thuyền sang trọng đang lướt qua, dưới

bóng râm của một cái ô trắng, một vị khách du lịch siêng năng ra ngoài để
chiêm ngưỡng tất cả vẻ đẹp và quyến rũ mà Copenhagen có thể mời chào.
Cô nhìn anh với sự tập trung đau đớn, như là cô không thể nhớ rõ anh là ai.
Như là cô không muốn nhớ ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.