GIAO ƯỚC TỬ VONG - Trang 40

Sau mười mấy giây, Hải Minh liền đem hai tấm ảnh ra, anh đưa bức

ảnh có cô gái mặc đồ trắng cho Nghê Hiên, nói :"Anh xem đi, chính là bức
này đó."

Nghê Hiên bỏ lon coca xuống, lần nữa chùi tay lên áo sạch sẽ, cẩn

thận từ li từng tí nhận lấy tấm ảnh, hướng về chỗ có ánh sáng mạnh mà
nhìn chăm chú kĩ lưỡng.

Sau khi xem một lúc, Nghê Hiên đứng dậy, mắt nheo lại thành một

khe hẹp, xoay bức ảnh ở nhiều góc độ khác nhau, chuyển động thân thể,
phối hợp với hướng của các nguồn ánh sáng khác nhau quan sát kĩ càng.
Bức ảnh đó dường như dán lên chóp mũi anh ta luôn rồi.

Nhìn Nghê Hiên ở trong phòng cầm bức ảnh xoay vòng vòng, giống

như là một người học múa sơ cấp đang vặn người một cách vụng về. Hải
Minh cảm thấy hơi buồn cười, nhưng trong lòng anh hiểu rõ, cái người tên
Nghê Hiên này là một người thạo nghề, từ những cử động này của anh ta
thì có thể nhìn ra anh ta là một chuyên gia nhiếp ảnh biết giám định hình
ảnh.

Nghê Hiên nghiêm túc nghiên cứu mất bảy, tám phút, cuối cùng chậm

rãi ngồi xuống, mở miệng ra, không thể tin được mà nói :" Là thật... Bức
ảnh này là thật rồi."

Hải Minh thấy cái biểu cảm khó tin của anh ta liền hỏi :"Bức ảnh này

là thật, điều này có ý nghĩa gì sao?"

Nghê Hiên quay đầu lại, nhìn anh nói :"Anh vẫn nhớ dòng tin tôi để

lại trên mạng cho anh chứ? Tôi nói là mấy năm trước tôi đã từng nhìn thấy
bức ảnh này trên một website, cho nên tôi biết, bức ảnh này không phải là
anh mới chụp gần đây đâu."

"Nhưng mà, tại sao anh không cho rằng mấy năm trước người mà

đăng bức ảnh này trên website đó cũng là tôi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.