GIAO ƯỚC TỬ VONG - Trang 47

Hải Minh hít thở một hơi thật sâu rồi hỏi :"Chỉ có câu này thôi ư?"

"Chỉ có câu này thôi."

Hải Minh nghĩ một lát, nói :"Có lẽ...là có người cố ý đùa dai, muốn

dọa người ta chăng?"

"Không, không thể nào!" Nghê Hiên la lên, "Anh biết tại sao không?"

Bởi vì lúc tôi nói chuyện điện thoại với Từ Trấn Ngật, anh ta đã từng nói
với tôi rằng, trong số những người ở bên cạnh anh ta, cũng tức là trong số
những người anh ta quen biết ấy, chỉ có một mình tôi biết được việc anh ta
đăng tấm ảnh này lên mạng! Anh nghĩ xem, những người ở trên mạng lại
không hề quen biết Từ Trấn Ngật, làm sao mà biết anh ta thực sự đã chết
rồi?"

Hải Minh cau mày chặt khít lại :"Có lẽ chỉ là trùng hợp chăng?"

"Đúng, trước khi gặp anh, tôi cũng cho rằng đại khái chỉ là trùng hợp,

người để lại dòng tin đó là mèo mù vớ phải chuột chết mà thôi. Nhưng mà,
vừa nãy anh nói với tôi, ngài Vu Quang Trung cũng là qua đời sau khi tiếp
xúc với hai bức ảnh này..."

Hải Minh hoang mang sững sờ, cái loại cảm giác kinh sợ này lại bao

vây lấy thân thể anh.

"Còn có điều kì quặc hơn nữa. Ngày hôm sau sau khi kẻ nặc danh đó

để lại dòng tin, tôi lại lên website đó xem xét, không ngờ làm thế nào cũng
không tìm ra được bài post mà Từ Trấn Ngật đã đăng, dường như đã bị
quản trị viên xóa đi rồi! Tôi làm sao cũng không hiểu nổi, trên website đó
mấy bài post xàm xí đủ thứ đều có, tại sao có mỗi bài post này là bị xóa đi
chứ!"

Hải Minh lắc đầu khó hiểu, anh cũng không hiểu nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.