GIAO ƯỚC TỬ VONG
Ninh Hàng Nhất
www.dtv-ebook.com
Chương 7
Buổi tối, Hải Minh ngủ một giấc ngon lành, sáng sớm sau khi thức
dậy, anh cảm thấy tinh thần sảng khoái, tràn đầy sinh lực, toàn thân thoải
mái dễ chịu khó mà diễn tả được bằng lời. Ngồi trên giường nghĩ một hồi,
anh không biết có phải nhờ tống khứ bức ảnh đi hay không, tóm lại cuộc
sống lại bắt đầu thay đổi trở nên yên ổn bình thường.
Nghĩ tới bức ảnh, ngay lập tức anh liền nghĩ tới anh chàng Nghê Hiên
mà ngày hôm qua cầm bức ảnh đi. Hải Minh run sợ trong lòng, không biết
anh ta bây giờ thế nào rồi.
Hải Minh nhấc cái điện thoại ở bên cạnh lên, quay số kết nối với số
điện thoại của Nghê Hiên, trong ống nghe điện thoại truyền tới tiếng nhạc
chờ của Nghê Hiên, là một bài hát rất quen.
Bài hát đó vừa được hát xong một đoạn, lại bắt đầu lặp lại. Hải Minh
tính toán thời gian, bắt đầu cảm thấy hơi bất thường, điện thoại đã nối máy
được hơn một phút rồi, tại sao Nghê Hiên vẫn chưa bắt máy chứ?
Qua một lúc sau nữa, trong ống nghe điện thoại truyền tới tiếng máy
bận "Tút, tút". Hải Minh bắt đầu hơi lo lắng, anh trở mình từ trên giường
xuống đất, rồi lại quay số một lần nữa, nhưng mà đối phương vẫn không
nghe máy.
Tim Hải Minh phối hợp với tiếng máy bận mà đập thình thịch thình
thịch, anh nghĩ, không thể nào, sẽ không đâu, sẽ không xảy ra loại chuyện
đó đâu.