GIAO ƯỚC TỬ VONG - Trang 9

Ba anh em trầm ngâm, mỗi người ai nấy tự suy nghĩ câu chuyện của

mình, một hồi sau, em gái Phương Nguyên nói :"Để con kể trước cho."

Giáo sư Lan làm động tác mời.

Câu chuyện cô kể là vào hồi học đại học. Buổi tối hôm nọ, khi cô cùng

mấy người bạn cùng phòng đi ngang qua một cây cầu, bất ngờ phát hiện
trên bờ sông có một "người" toàn thân màu xanh lá, nhìn giống như ếch
vậy, mà lại đi thẳng người. Bọn họ kinh ngạc hô to chỉ vào con quái vật đó,
không ngờ lại làm kinh động đến "thứ đó", "con ếch" đó nằm bò trên mặt
đất, nhanh chóng nhảy xuống nước. Người ở trên cầu nhìn chăm chăm vào
mặt nước lâu tới cả nửa tiếng, nhưng lại không thấy nó nổi lên lại nữa.

Năm phút sau, cô kể xong.

Giáo sư Lan cười mà nói :"Cái cô kể cơ bản không thể xem là một câu

chuyện, cao lắm thì chỉ xem là một trải nghiệm kì diệu thôi."

Cô gái trẻ tỏ ra có hơi ngượng nghịu. Giáo sư Lan lắc đầu nói :"Nếu

như câu chuyện các cô cậu định kể cho ta nghe đều giống như câu chuyện
lúc nãy, vậy thì khỏi kể đi."

Em trai Phương Nguyên nghĩ một lúc, có hơi khó xử mà nói :"Con

ngược lại thì có một câu chuyện vô cùng ly kì và đáng sợ, là một người bạn
làm nhiếp ảnh đích thân trải qua... Nhưng mà, chính là bởi vì câu chuyện
này hoàn toàn có thật, cho nên tới bây giờ con vẫn còn cảm thấy rất sợ
hãi... Nếu không phải hôm nay có tình huống đặc biệt, con cũng sẽ không
bằng lòng kể ra."

Giáo sư Lan nhướng một bên mày nói :"Hi vọng lần này ta sẽ không

thất vọng."

"Điều này con có thể đảm bảo." Em trai Phương Nguyên nói chắc

nịch, "Con bắt đầu kể nhé, tên câu chuyện là 'Bức ảnh siêu nhiên' ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.