GIẤU ANH VÀO TRONG NỖI NHỚ CỦA EM ĐI - Trang 135

Trung nhíu mày, hỏi tiếp:

-Vậy trước đây cô có quen cô ấy không?

-Không ạ!

-Vậy tại sao cô lại bị ném xuống biển cùng cô ấy?

Trung hỏi đến đây thì thấy Phượng run bắn người lên, có lẽ rất kinh

hoảng khi nghĩ lại chuyện cũ.

Trung và ba người còn lại đều nhìn chằm chằm vào cô đợi câu trả lời nên

Phượng càng bối rối hơn, mất một lúc sau cô mới nói:

-Lúc em vào rừng nhặt củi thì đột nhiên thấy chị ấy bị trói hai tay, chạy

đến và nói với em là có người đang đuổi giết mình ở đằng sau. Rồi chị ấy
nhờ em cởi dây trói giúp. Em vừa cởi xong thì có năm, sáu người chạy tới,
bọn chúng đều cầm gậy sắt trên tay. Chị ấy đánh nhau với mấy người đó,
em sợ quá nên cứ đứng một chỗ nhìn. Sau đó vì cái vòng cổ bị rơi ra nên
chị ấy định nhặt nó lên, và bị đánh vào đầu ngất đi. Em chạy đi nhưng cũng
bị bọn chúng bắt lại. Sau đó chúng trói cả hai, dùng băng keo dán lại và cho
vào bao. Cuối cùng em thấy mình bị ném xuống biển và được bác sĩ cùng
một người nữa vớt lên.

Cuối cùng Phượng cũng kể xong sự tình. Trung ghi ghi chép chép một

hồi mới ngẩng đầu lên hỏi tiếp:

-Mấy người kia cô có biết ai không?

-Dạ không!

-Khi gặp cô gái này, cô ấy có nói gì với cô về bọn kia không?

-Có, chị ấy nói rằng bọn chúng đã giết anh trai chị ấy và giờ muốn thủ

tiêu nốt cả mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.