GIẤU ANH VÀO TRONG NỖI NHỚ CỦA EM ĐI - Trang 140

hiểm để họ xem xét là được.- Hạ Chi lắc đầu, dường như cô ngại phải làm
gánh nặng cho kẻ khác.

-Đừng có ngốc.- Nguyên mắng- Anh nói thế thôi, chứ chả lẽ anh lại

không nuôi được một con heo còi như em à.

-Ha ha…- Thiên Anh bật cười- Cậu nói rồi đó nha, từ nay tớ giao cô ấy

hoàn toàn lại cho cậu. Cô ấy có sứt mẻ tí gì đợi Thanh Lâm về thì cậu cứ
đợi mà ăn đòn.

-Tớ mà sợ à…- Nguyên bĩu môi rồi quay sang nhìn Chi, lúc này đã khá

hơn một chút sau câu đùa của đám Thiên Anh. Trên gò má còn ẩm ướt của
cô đã phủ lên một chút sắc hồng ngượng ngùng làm cho gương mặt của cô
trở nên vô cùng mê người. Nguyên nhìn Chi, ngơ ngẩn trong giây lát, rồi
không tự chủ được siết nhẹ lấy bàn tay cô.

Như lời hẹn, Hương ra Cát Bà sau đó hai ngày khiến Thiên Anh vui hơn

hẳn. Anh không nghĩ người từng hứa sẽ không bao giờ ra đến nơi này như
Hương lại có thể bỏ đi lòng tự tôn cao ngạo của mình. Hương chủ động làm
lành với anh, giờ lại chủ động ra đảo chơi. Dù chỉ là đi du lịch, nhưng Thiên
Anh cũng tin đó là một dấu hiệu tốt, rồi cô cũng sẽ thích nơi đây.

Để Hương biết được công việc của mình, anh sắp xếp xin lãnh đạo khu

nghiên cứu sinh quyển cho Hương cũng như Nguyên và Hạ Chi lên đây
tham quan. Hạ Chi thì không phải lên đây lần đầu nên cô leo lên rất thoải
mái, không như Nguyên đi một chốc đã thở phì phò. Hương còn khổ sở
hơn, mặc dù đã nghe lời Thiên Anh đi sắm một đôi giầy lười để đi cho đỡ
đau chân nhưng chỉ đi được chừng năm trăm mét là cô đã thấy đau hết hai
cổ chân và đầu gối. Chuyến đi phải nghỉ tới mấy chặng mới tới nơi.

Nhóm vừa đi tới đầu dốc đã thấy Đại Tướng Quân xồ ra mừng rối rít.

Vừa thấy nó quẩn vào chân Hạ Chi, Nguyên ngẩng đầu nhìn Thiên Anh hỏi
nửa đùa nửa thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.