GIÂY PHÚT NÀY - Trang 197

Không nản lòng, tôi nhấn chuông suốt hơn một phút.

- Bình tĩnh đi nào, anh bạn!

Một gã trai cao lớn ngực trần vạm vỡ xuất hiện nơi khe cửa mở hé.

- Có lẽ tai anh hơi ngễnh ngãng nhưng Lisa chẳng đã bảo anh cuốn xéo

đi còn gì, gã vừa nói vừa nhìn tôi chòng chọc vẻ khinh khỉnh trước khi hé
nở một nụ cười giễu cợt khi nhác thấy bộ đồ cấp dưỡng tôi mặc trên người.

Đẹp như tượng tạc, gã trai cao hơn tôi đến hai cái đầu. Gã mặc độc một

chiếc quần đùi chật cứng, có vẻ để tôn lên nét nam tính của gã, phô ra phần
bụng dưới sáu múi trông đều chằn chặn như một thỏi sô cô la chia nhỏ.

- Mày làm ơn đừng can thiệp vào chuyện này, tôi đáp, không hề để mình

bị ấn tượng với vẻ bề ngoài đó.

Tôi muốn len vào bên trong nhưng gã đã túm cổ tôi rồi lẳng tôi ra cầu

thang bộ trước khi khép cửa lại.

Thật chẳng ra làm sao, tôi phát cáu khi ngồi trên bậc thang bộ.

Trong lúc ngã xuống tôi đã bị thương ở cẳng tay. Tôi đang xoa xoa cổ

tay, dựa lưng vào thanh vịn thì bỗng nhận ra Remington vừa nhảy vào lòng
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.