GIÂY THỨ 12 - Trang 12

Nhìn cô ta qua song sắt, Triệu Diệc Thần nghĩ cô ta chẳng giống hai

mươi năm tuổi chút nào. Mình gầy trơ xương, da thịt lỏng lẻo, nếp nhăn
đầy mặt, hai mắt ngơ ngác vô hồn, e là do nghiện ma túy trong thời gian dài
mà ra.

"Không muốn nói đến Xa Sương Chí, vậy thì nói chuyện trước đây

của cô đi." Triệu Diệc Thần đổi cách hỏi, "Năm 1999 cô vẫn còn làm công
cho một tiệm rửa chân. Còn nhớ tên của cửa tiệm đó chứ?"

Lý Quân vẫn không lên tiếng.

Lại hai ngày nữa trôi qua, toàn thân cô ra run rẩy ngã trên mặt đất, tứ

chi co giật, mắt trợn trừng, gần như sắp bất tỉnh đến nơi.

Lúc Triệu Diệc Thần và một cảnh sát nữa tiến đến đỡ, rốt cuộc cô ta

cũng chịu lên tiếng.

"Cho tôi... cho tôi một điếu thuốc..." Cô ta nói.

Năm mười tám tuổi Lý Quân thi đại học, đậu vào một trường danh

tiếng của thành phố X.

Nhưng cha mẹ đã qua đời từ mấy năm trước, cô ta vẫn luôn ở nhờ nhà

cô mình. Người cô ấy nói không có tiền để đóng học phí cho cô ta.

Đêm nào Lý Quân cũng nằm mơ thấy ngôi trường ấy. Cứ nghĩ đến

việc sẽ đánh mất cơ hội lần này là cô lại ngày ngày rửa mặt bằng nước mắt.
Một tháng sau, cô ta một mình đến thành phố, muốn tìm một công việt, vừa
học vừa làm cho qua bốn năm này. Không ngờ vừa xuống trạm xe lửa thì
đã bị lừa quay phim khiêu dâm, "đạo diễn" chính là ông chủ của tiệm rửa
chân kia. Sau khi ông chủ đưa cô ta đến tiệm, cô ta trở thành thợ rửa chân,
"mát-xa" cho khách, kể từ khi đó cô ta chưa từng đặt chân đến ngôi trường
trong mơ của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.