GIỜ G - Trang 122

Bác sĩ ra rồi, chỉ còn lại hai cậu cháu.
Battle suy nghĩ. Lát sau ông nói:
- Cháu có nghĩ là hung thủ đã đeo găng khi cầm vào cây gậy này

không? Cây gậy đã có sẵn nhiều vết vân tay mà hiện giờ ta thấy?

- Cháu không nghĩ như thế - Leach nói - và cậu cũng đừng nghĩ như

thế. Bởi cầm vào tay một cây gậy nặng như thế này để gây án tất phải nắm
rất chắc, làm sao không xóa đi những vết vân tay có sẵn trên đó từ trước?
Mà các vết vân tay đó đến giờ vẫn rất rõ...

- Chính vì vậy, - Battle kết luận - chúng ta đành rất lịch sự đề nghị tất

cả các quý ông quý bà ở đây cho xin mẫu vân tay của họ vậy. Tất nhiên
chúng ta không ép! Nhưng cậu tin rằng sẽ không ai phản đối... Làm xong
việc đó, ta so sánh xem những vân tay nào trùng với vết vân tay trên cây
gậy...

- Và nếu thấy, chúng ta bắt ngay người đàn ông đó!
- Liệu có phải đàn ông không?
- Các vết vân tay đều của một người và y là nam giới, - Leach nói. -

Không phải của phụ nữ, vì vân tay quá to so với vân tay phụ nữ. Hơn nữa,
vụ án này không thuộc loại phụ nữ thực hiện!

Battle rất tán thành.
- Đúng đây là loại vụ án do nam giới gây ra, biểu hiện rất rõ ràng.

Hung thủ phải là người tàn bạo, khôn ngoan và có công phu rèn luyện thân
thể. Cháu thấy trong nhà này người nào gần với tính chất đó không?

- Cháu chưa biết rõ họ lắm!
- Vậy ta xuống gặp họ!
Battle đi ra phía cửa. Ông ngoái đầu nhìn lại một lần nữa chiếc

giường, lẩm bẩm:

- Cậu không thú câu chuyện về cái dây kéo chuông kia!
- Tại sao ạ?
Cửa mở, ông đứng lại.
- Một vị phu nhân già, liệt - Ông nói tiếp - Ai lại có thể giết bà cụ

được nhỉ? Trong khi đó, có bao nhiêu mụ già đanh ác, chuyên làm hại
người khác, đáng bị phang một gậy lên đầu cho chết đi thì lại vẫn sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.