GIỜ G - Trang 91

- Nhưng tôi không làm hại ai đâu... một thứ trò trẻ con ấy mà...
Audray tò mò hỏi:
- Thế chị có sử dụng em vào những cuộc thí nghiệm ấy không đấy?
- Không!... Riêng cô thì không, bởi cô thuộc loại người rất khó biết

trước cô sẽ làm gì...

- Có lẽ thế lại hay đấy. - Audray kết luận.
Đột nhiên Audray rùng mình.
- Cô lạnh đấy, Audray.
- Đúng thế, em phải lên mặc quần áo mới được. Dù sao cũng đã là

tháng Chín.

- Còn lại một mình. Aldin ngắm sóng biển lấp lánh dưới nắng. Rồi

nhắm mắt lại, cô nằm duỗi dài trên cát.Họ ăn một bữa rất ngon trong khách
sạn Easterhead. Tuy mùa nghỉ hè đã hết, nhưng khách vẫn còn đông. Hơn
nữa mọi người còn thấy thoải mái vì ít ra cũng thoát khỏi không khí căng
thẳng ngột ngạt ở biệt thự Mũi biển Hải âu trong một ngày. Riêng Audray
có lẽ không cảm thấy thế, nhưng Nevile...

Aldin thấy dòng suy nghĩ của cô bị cắt đứt, do Latimer đến, gieo mình

xuống nằm bên cạnh cô.

- Anh làm gì Kay rồi? - Aldin hỏi.
- Cô ấy bị ông chủ hợp pháp đoạt lại.
Trong giọng nói của Latimer, có một thứ gì đó khiến cô Aldin chú ý.

Cô nhìn ra, thấy hai vợ chồng Nevile và Kay đang sánh bước đi sát bờ
nước, sóng trào lên bàn chân họ. Rồi Aldin quay sang nhìn Latimer. Xưa
nay cô vẫn đinh ninh anh ta không biết tự ái là gì và hơi nguy hiểm. Lúc
này, lần đầu tiên Aldin thấy anh chàng này cũng có lúc bị người khác làm
thương tổn.

“Hẳn cậu ta đang yêu Kay thì Nevile đến và giành lấy cô trong tay cậu

ta”. - Aldin thầm nghĩ.

- Tôi hy vọng chuyến đi nghỉ này làm anh dễ chịu chứ? - Aldin trìu

mến hỏi.

Tuy câu hỏi rất thông thường, nhưng Aldin nói bằng giọng trìu mến,

như muốn làm thân với Latimer.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.