GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 219

“Tư thế này rất khó…” Trác Siêu Việt nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô,

khóe môi nở một nụ cười tinh quái, “Đúng không?”

Hơi rượu tỏa ra từ cơ thể Trác Siêu Việt không khó ngửi mà còn có mùi

thơm. Cô còn nhớ, lần đầu tiên khi anh vòng tay ôm lấy eo cô trong quán
bar, trên người anh cũng có mùi này. Mộc Mộc nghiêng mặt đi, muốn tránh
hơi thở của anh, không may lại nhìn thấy cảnh tượng trên màn hình, hia đùi
của nhân vật nữ đang đặt trên vai của nhân vật nam…

Cô bỗng thấy nghẹt thở, không dám nhìn vào màn hình vô tuyến nữa, sợ

rằng nếu nhìn thêm sẽ nhớ tới đêm hôm ấy, anh đã làm thế nào với cô…

“Anh uống say rồi, để em đi nấu canh giải rượu cho anh.” Không cần

biết anh có nhìn thấy khẩu hình của mình hay không, cô lập tức đứng lên,
bỏ trốn khỏi nơi làm cho cô nghẹt thở này.

Vì quá vội vàng, chân còn chưa xỏ hết vào dép đã vội bước đi ngay, kết

quả là đôi dép không theo kịp bước chân cô, trọng tâm bị mất thăng bằng,
cả người cô đổ nhào về phía trước.

Đúng lúc cô sắp phải hôn nền nhà, Trác Siêu Việt nhanh tay nhanh mắt

giơ tay túm lấy eo cô.

Chẳng biết là do Trác Siêu Việt đã uống khá nhiều rượu nên động tác

không đủ linh hoạt, hay chiếc bàn trà trước sofa gây trở ngại, hoặc anh căn
bản vốn cố ý, tóm lại, Mộc Mộc không hiểu chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy
cảnh vật xoay chuyển, cơ thể anh và cô đảo ngược, anh nằm dưới nền nhà,
còn cô lại ngã nhào lên người anh…

Trên màn hình vô tuyến, cảm xúc vô cùng mãnh liệt.

Tư thế của họ còn tạo cảm xúc mạnh mẽ hơn cả trong phim: Cô nằm sấp

trên người anh, hơi thở anh rất nóng, lúc nhanh lúc chậm thổi bay mái tóc
trước trán cô, tim anh cũng đập rất nhanh, nhịp đập không chút tiết tấu cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.