GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 27

Hơn nữa, qua hôm nay, e rằng cô không còn cơ hội được ăn món đó nữa.

Cô còn đang phân vân trong lòng, người bên cạnh đã hiểu rõ ý muốn từ ánh
mắt đầy khao khát của cô, kéo tay cô cùng bước vào một quán ăn vô cùng
trang nhã.

Pizza Morgan được mang lên, hương thơm mê hoặc tới nỗi dạ dày cô cứ

cuộn dâng, Mộc Mộc lập tức vứt bỏ vấn đề hình tượng, cầm một miếng
bánh lên và bắt đầu ăn.

Sau khi một miếng bánh pizza đã được ngấu nghiến hết trong chốc lát,

Mộc Mộc mới phát hiện ra Trác – người đang ngồi đối diện với cô không hề
ăn chút gì, ngón tay đang nâng ly rượu vang đỏ, nhìn cô như đang có tâm sự
gì đó.

Dưới ánh đèn sáng chói, lần đầu tiên cô nhìn rõ dáng vẻ của anh, đẹp

trai, tuấn tú đến mức không thể miêu tả bằng lời. Làn da anh có màu trắng
ngà làm tôn lên khí chất đàn ông, đường nét trên khuôn mặt lạnh lùng, tuấn
tú, cương nghị nhưng không kém phần dịu dàng, còn đôi mắt của anh, có
một chút u uất, một chút ngỗ ngược, thêm một chút mê hoặc khiến người ta
ngơ ngẩn… Cô thích nhất là đôi môi anh, hơi cong cong, đường cong tuyệt
mỹ giữa hai vành môi ẩn chứa một nụ cười tinh quái.

“Em có thể đừng nhìn anh bằng ánh mắt… nhìn bánh pizza như thế

được không?”

Mộc Mộc đỏ bừng mặt, bối rối chỉ vào đĩa bánh pizza, tỏ ý mời anh ăn.

“Anh không đói.” Anh rút một tờ giấy ăn, giúp cô lau khóe miệng, rồi

rót cho cô một cốc trà chanh, đặt xuống trước mặt cô. “Có chắc là em chỉ
chưa ăn tối thôi không?”

Cô yên lặng uống một ngụm nước, vị chua đắng của trà chanh từ lưới vị

giác ngấm vào mạch máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.