GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 369

“ Anh ở dưới tầng đợi em, khi nào em xuống, lúc ấy anh mới đi.”

“ Em sẽ không xuống đâu.”

Cô cúp điện thoại, bò về giường, kéo chăn trùm kín đầu. Cứ nghĩ rằng

anh sẽ gọi điện lại, cô ngồi bên cạnh điện thoại chờ đợi rất lâu, chuông điện
thoại không reo, anh dường như đã tính toán chuẩn xác rằng cô nhất định sẽ
đi xuống.

Đêm khuya thanh vắng cứ tiếp tục trôi đi như vậy thật chẳng có ý nghĩa,

Mộc Mộc thay quần áo, đi xuống lầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.