GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 403

Cô không thể kiềm chế tâm trạng của mình được nữa, gắng hết sức đẩy

anh ra, “Anh đi đi, đừng đối tốt với em như vậy, em không xứng đáng, anh
có biết rằng, sau lưng anh, em đã làm những chuyện gì không?”

“Những chuyện đã qua, anh không muốn biết…” Trác Siêu Nhiên nắm

chặt lấy bàn tay dang ấn vào ngực anh của cô, “Anh chỉ biết rằng giờ đây
em là bạn gái của anh, anh có trách nhiệm đối tốt với em!”

“Anh!”

“Được rồi, em bình tĩnh lại một chút, ngày mai anh sẽ lại tới thăm em.”

Nhìn Trác Siêu Nhiên điềm tĩnh đi ra khỏi cửa, Mộc Mộc mới vỡ lẽ:

Chia tay, hóa ra lại khó khăn như vậy!

Ngây người trong giây lát, Mộc Mộc bỗng nhiên định thần lại, lao tới

bên cửa sổ đầy bụi đất, hai tay chống vào bệ cửa sổ, gắng sức quan sát. Cô
đứng trên tầng hai, có thể nhìn rõ dáng người thẳng tắp của Trác Siêu Việt.

Khi mở cửa xe, dường như cảm giác được điều gì đó, anh bỗng nhiên

ngẩng đầu lên, tầm nhìn hướng về phía trước cửa sổ của cô một cách chuẩn
xác. Cách một tấm kính đầy vết bụi bẩn, đón ánh mặt trời hoe vàng, đối
diện một cách vội vã, nhìn nhau không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.