GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 590

Nhìn thấy người thân yêu nhất của mình chết ngay trước mắt, cảm giác

đó thật đáng sợ, cô không muốn trải qua một lần nữa.

“Thế nên cô có thể bôi nhọ bố của cô?”

“Em không biết, tất cả mọi người đều nói như vậy, em cũng cho rằng đó

là sự thật, em không ngờ rằng ông ấy…” Mộc Mộc khóc thổn thức.

Lúc đó, tất cả mọi người đều nói bố nuôi của cô là loài cầm thú, cô cứ

nghĩ rằng đó là sự thật, nghĩ rằng nếu không phải là do mẹ nuôi của cô kịp
thời xuất hiện, ông ấy đã… Sau đó, đến khi cô đọc được bức thư cuối cùng
của mẹ nuôi gửi cho cô, cô mới biết rằng mình đã làm chuyện ngu ngốc biết
bao…

Giây phút đó, cô vô cùng căm hận chính mình, không thể tha thứ cho

bản thân được nữa, cô đã từng tự sát, nhưng bác sĩ lại cứu cô…

“Cô không ngờ tới điều gì?” Anh hỏi.

Cả người cô bỗng nhiên nặng trĩu, cảnh vật xung quanh nghiêng ngả, cô

như đang bị rơi vào một vực sâu muôn trượng, cơ thể cứ đắm chìm xuống
dưới…

Cô ngồi bật dậy, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.

Đồ đạc trong phòng gọn gàng ngăn nắp.

Là giấc mơ, hóa ra chỉ là một giấc mơ ư?

Cô lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, hít một hơi thật sâu, cười

đau khổ, không ngờ cô lại có một giấc mơ như vậy.

Sao anh lại có thể dối xử như vậy với cô, anh đã từng nói, cô là chị dâu

của anh, anh sẽ tôn trọng cô như tôn trọng thánh mẫu Maria.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.