GIÓ MÙA HÈ - Trang 135

CHƯƠNG BẢY

Trên đường cưỡi ngựa quay trở về No Name, Joseph và David bàn luận
một chút về cuộc nói chuyện với Amanda Hollister. David cho rằng cái
cách bà ta đột ngột rời khỏi phòng khách là quá lỗ mãng. Nhưng ấn tượng
của Joseph với bà lại trái ngược, hắn nghĩ Amanda Hollister là một người
tốt, nhưng bà ấy đã phải chịu sự xúc phạm nặng nề vì luôn bị người khác
nghi ngờ là đã giết chính người thân của mình chỉ vì một mảnh đất.

“Nghĩ mà xem”, Joseph không đồng tình với em trai. “Bà ấy thậm chí

còn chẳng uống nổi một ngụm cà phê mà không suýt làm bỏng chính mình
ấy. Vậy thì ngày hôm qua, bà sao có thể cầm súng trường và nhắm bắn vào
lưng Darby được?”

“Bà ta có thể thuê ai đó làm.”

“Nếu có liên quan đến chuyện giết chóc, người nào khôn sẽ luôn tự

mình làm.” Joseph cự lại. “Thuê người khác sẽ rất dễ bị bại lộ.”

“Cũng có thể bà ta chỉ giả vờ bị bại liệt mà thôi.”

Joseph không nghĩ thế, nhưng cũng buộc phải thừa nhận quan điểm

của cậu em trai. “Có thể”, Joseph nói. Rồi hắn nghĩ đến Pritchard với mái
đầu nhờn bóng và cả người dơ dáy, bẩn thỉu, nhìn lươn lẹo hệt như rắn vậy.
“Có điều anh vẫn nghi lão Jeb hơn.”

Đến lượt David nhượng bộ. “Đồng ý, dạng người như lão ta hoàn toàn

có thể giết người.” Cậu ngồi sụp xuống yên ngựa với vẻ mệt mỏi, chán
ngán thở dài. “Em đoán từ giờ chúng ta sẽ chỉ có thể đợi. Rung cây thì cũng
đã rung rồi, giờ chỉ còn nước ngồi đợi xem có con khỉ nào ló mặt ra không
thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.