GIÓ MÙA HÈ - Trang 165

“Giờ uống thêm ba hơi nữa”, hắn giục.

Cô nheo mắt nhìn hắn, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghiêng cái chai, rồi

uống thêm ba ngụm. Dứt môi, cô gấp gáp hít lấy không khí, hai má ửng
hồng như da quả táo đỏ. Xong cô quệt miệng bằng tay áo ngủ.

“Ôi Chúa ơi.”

Joseph toe toét cười. “Có thấy khá hơn không?”.

Cô đưa tay phẩy phẩy hơi nóng trên mặt. “Anh có thấy nóng không?

Tôi thấy ngột ngạt quá”.

Hắn đương nhiên không thể mở cửa sổ để không khí thoáng mát lọt

vào. “Sẽ nhanh qua thôi.” Ít nhất thì cô cũng không còn nghe thấy tiếng
ngôi nhà kẽo kẹt nữa. “Đợi lát nữa rồi cô sẽ thấy phê như con tê tê luôn”.

“Như gì cơ?”

“Phê như con tê tê. Và cô sẽ thấy mình ổn hơn bao giờ hết.”

Cô bỗng đứng phắt dậy làm hắn giật mình. Tay cô nắm chặt hai bên tà

áo choàng, bắt đầu quạt phành phạch chúng vào không khí, như thể trong
phòng nóng lắm. “Tôi nói rồi, tôi thấy ngột ngạt quá”.

Khi cô bước ra khỏi bồn tắm, Joseph nhìn cô với ánh mắt tò mò. “Cô

định làm gì?”.

Hắn thấy cô gập người, cúi xuống bồn rửa, mở vòi nước, rồi vốc từng

vốc nước lạnh vỗ lên hai má. Cô mò mẫm tìm khăn rửa mặt, Joseph kéo
một cái trên giá xuống, rồi đưa cho cô. “Cảm ơn”, cô lầm bầm qua mảnh
vải lanh. Sau đó cô ngẩng mặt lên, thông báo, “Giờ khá hơn rồi”.

“Tốt”. Trông mắt cô có vẻ tỉnh táo và còn hăm hở hơn trước, không

giống như phản ứng mà Joseph mong đợi. “Cô đã chơi xì tố

[2]

bao giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.