GIÓ MÙA HÈ - Trang 163

Cô nhìn chai rượu trên tay hắn. “Anh muốn cho tôi uống say thật hả?”,

cô hỏi hắn với vẻ khó tin.

“Cứ coi như để vui vẻ đi.”

“Các quý cô sẽ không buông thả như thế, anh Paxton.” “Tên tôi là

Joseph và chắc chắn các quý cô vẫn có thể hư hỏng một chút nếu cần. Tối
nay, cứ coi như đó là một liều thuốc chữa bệnh cho cô đi. Chỉ cần vài ngụm
thôi, cô thậm chí sẽ chẳng quan tâm nếu như cả bốn bức tường xung quanh
đây đều sụp xuống.”

“Chính xác là, tại sao tôi phải dùng rượu, để phá hoại các giác quan

vốn dĩ rất bình thường của mình?”

Joseph đứng dậy. “Vậy, tôi nghĩ mình phải đi xem nên sửa bức tường

lại như nào”.

Cô trừng mắt nhìn hắn, rồi đưa chai rượu lên môi, nhấp hai ngụm rất

nhỏ. Uống xong, cô thở hổn hển, mắt rơm rớm nước và đưa tay liên tục
đấm ngực.

“Rồi sẽ quen thôi”, Joseph khích lệ cô. “Uống một ngụm nữa, rồi cô sẽ

thấy nó trôi xuống như mật ong ấy”.

Cô ngờ vực nhìn cái chai, khẽ nói: “Mặc kệ, tôi sẽ không uống nữa”.

Joseph cúi xuống, mặt hắn ngang tầm với mặt cô. “Cô sẽ uống chai

rượu đó, hoặc để tôi đi sửa cánh cổng. Tùy cô lựa chọn. Mắt cô nhìn hệt
như hai cái hốc đen sì trên má vậy. Cô bắt buộc phải nghỉ ngơi”.

Cô lại nuốt xuống một ngụm chất lỏng. “Tôi còn phải uống bao

nhiêu?”.

Joseph hài lòng, ngồi lại trên bệ bồn cầu. “Hiện tại thế là đủ rồi đấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.