GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 129

"Còn nhớ mẹ con ra đi thế nào không? Lúc đầu dường như mọi việc

rất tốt đẹp, thế rồi chỉ qua một đêm, cục diện đã thay đổi, và chúng ta đã
mất bà ấy. Đó là lúc cha ngừng tin tưởng vào các phép lạ".

David lắc đầu, cố bôi xóa ý nghĩ ấy đi, và vỗ nhẹ vào đầu gối con trai

ông. "Tốt hơn hết là con nên tự chăm sóc mình thật tốt cho cha đi. Con là
tất cả những gì cha có lúc này". Ông đứng lên. "Cha có cảm giác như mình
đang nói chuyện trong lúc ngủ. Cha sẽ ổn thôi, Gregg. Cha sẽ đi tắm, thay
quần áo rồi về nhà. Cha hoàn toàn vô dụng ở đây. Với lịch làm việc của con
ở bệnh viện, con cần có thời gian nghỉ ngơi khi về đây, và ở nhà, cha sẽ
vững vàng hơn, cha hi vọng thế. Cha sẽ quay trở về những việc thường lệ
trong lúc chúng ta chờ xem có điều gì tiến triển".

Gregg nhìn cha với con mắt của một bác sĩ lâm sàng, quan sát những

vòng quầng hằn sâu trên đôi mắt với những nét trông vắng, ảm đạm trong
đó, cái cách khiến thân hình gọn gàng của ông chỉ trong vòng bốn ngày qua
đã trở nên cực kỳ mỏng mảnh. Ông chẳng ăn gì kể từ khi biết tin về Leesey,
Gregg nghĩ, về phương diện nào đó, anh muốn phản đối việc cha anh bỏ về,
nhưng về phương diện khác, tốt hơn hết ông nên quay về Greenwich, nơi
ông tình nguyện làm việc tại một trung tâm chăm sóc cấp cứu ba ngày một
tuần và là nơi ông có những người bạn thân ở quanh đó.

"Con hiểu, cha ạ". Anh nói. "Và có lẽ cha nghĩ cha đã từ bỏ mọi hi

vọng. Nhưng con không tin cha như thế".

"Hãy tin cha". Ông đơn thuần nói thế.

Bốn mươi phút sau, khi đã tắm rửa và thay quần áo xong, ông sẵn

sàng ra đi. Đứng trước cửa căn hộ, hai người đàn ông ôm chầm lấy nhau.
"Cha ơi, cha biết có hàng tá người đang chờ ăn cơm tôi với cha. Hãy đi ra
câu lạc bộ với ai đó trong số họ tối nay". Gregg thúc giục.

"Không phải tối nay. Nhưng cha sẽ sớm đi với họ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.