GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 159

thôi. Cậu sẽ rất tự hào về cháu đấy. Cứ nghĩ về điều đó mà xem. Ban nhạc
của cháu sẽ là Rolling Stones thế hệ mới".

"Cậu đã nghe về chuyện ban nhạc đó từ khi cháu mới hai mươi. Bây

giờ cháu bao nhiêu tuổi? Bốn mươi hai à?"

Hockney mỉm cười. "Ba mươi sáu và cậu biết điều đó mà".

Olsen cười phá lên. "Ta biết ta biết điều đó. Nhưng nghe ta nói này: Ta

vẫn nghĩ rằng cháu nên điều hành các căn hộ. Howie đôi lúc làm ta kinh
hoảng. Hắn khiến mọi người bực bội. Hôm nay lẽ ra ta đã đuổi việc hắn, trừ
phi gia đình Kramer thay đổi ý kiến về việc bỏ đi, tạ ơn Chúa".

"Gia đình Kramer à? Họ sẽ chẳng bao giờ bỏ New York đâu! Con gái

họ buộc họ mua nhà ở Pennsylvania và cháu sẽ nói với cậu lý do tại sao. Cô
ấy không muốn cha mẹ mình làm nghề giám thị. Sẽ làm tổn hại hình ảnh cô
ta trước lũ bạn thảm thương, học đòi làm sang của cô ta".

"À, Howie đã nói chuyện với họ về việc ở lại. Nhưng cháu cần suy

nghĩ đến việc tham gia nhiều hơn vào công việc kinh doanh đi".

Ôi, thôi cho xin đi! Steve Hockney nghĩ. Rồi hắn trấn áp cảm giác bực

bội xuống. Phải cẩn thận, hắn cảnh cáo mình một lần nữa, phải rất cẩn thận.
Ta là thân nhân duy nhất còn sống của lão, nhưng với tâm tính của lão, lão
có thể để lại mọi thứ cho hội đoàn từ thiện, hoặc thậm chí còn cho Howie
một phần lớn nữa. Tuần này lão nổi khùng với hắn. Tuần sau lão sẽ bảo với
ta rằng chẳng có ai điều hành công việc kinh doanh của lão tốt như Howie,
rằng gã giống như con trai lão.

Hắn cắn hai miếng bánh rồi nói: "Được rồi, Bố già ơi. Cháu đã suy

nghĩ rằng cháu phải giúp cậu nhiều hơn. Hãy nhìn vào tất cả những gì cậu
làm cho cháu. Có lẽ lần tới khi cậu đi vòng quanh các tòa nhà, cháu nên đi
cùng với cậu và Howie. Cháu thực sự thích làm điều đó".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.