GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 161

Khi bữa cơm tối kết thúc, Hockney vẫy một chiếc taxi và đưa cậu hắn

về đến tận nhà, chờ cho đến khi ông vào trong căn hộ rồi hắn mới đi. "Cậu
nhớ khóa cửa cẩn thận nhé". Hắn dặn dò, với cái ôm ghì cuối cùng đầy tình
cảm. Ngay khi tiếng lách cách xác nhận rằng Olsen đã nghe theo những
hướng dẫn ấy, hắn chạy ào xuống cầu thang, và với những bước chân
nhanh chóng, vội vã đi về căn hộ của hắn, cách đó mười dãy phố.

Vào bên trong, hắn gỡ bỏ ngay áo khoác, quần tây, sơ-mi và cà vạt, rồi

thay ngay bộ quần áo bằng vải trúc bâu thô và cái áo lạnh tay ngắn. Đã đến
giờ đi SoHo rồi, hắn bảo mình. Lạy Chúa, ta nghĩ ta sẽ phát rồ nếu cứ tiếp
tục ngồi với lão già ấy quá lâu.

Căn hộ tầng trệt của hắn có lối đi riêng. Khi đi ra ngoài, hắn nhìn

quanh, và như hắn vẫn thường làm, nghĩ về nơi cư trú cũ, về người giáo
viên kịch nghệ bị giết chết trên con phố chỉ cách đó một dãy nhà.

Các chỗ khác ta có chỉ là hầm hố. Nhưng sau cái chết của người giáo

viên ấy, Bố già vui lòng để ta có chỗ này. Ta đã thuyết phục lão ấy rằng
người ta vốn mê tín dị đoan. Lão cũng đồng ý là tốt hơn hết không nên cho
thuê trong khi cái chết của bà vẫn còn được đề cập trong các loạt tin tức.
Điều đó đã cách đây chín năm. Đến giờ này ai còn nhớ được?

Ta sẽ không bao giờ rời bỏ nó, hắn thề với chính mình. Nó phù hợp

với mục đích của ta một cách khít khao, và lại không có cái camera an ninh
khốn khiếp nào theo dõi ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.