GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 227

GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU?

Mary Higgins Clark

www.dtv-ebook.com

Chương 49

Sáng Chủ nhật, sử dụng lối vào dành cho những người phục vụ để né

giới truyền thông, tôi đã đi bộ thật lâu dọc theo bờ sông. Tôi cảm thấy như
bị quất roi sau cuộc điện thoại của Elliott về mẹ, và phát bệnh vì những ngờ
vực của tôi về Nick - và thực tế là cả những nghi ngờ về Mack.

Một ngày tràn ngập hứa hẹn - ấm áp với cơn gió thoảng nhẹ nhàng.

Dòng chảy của sông East River, thường quá mạnh, dường như dịu lại như
ánh mặt trời. Những người đi thuyền đội mũ rơm đã ra sông, không quá
nhiều, thêm vào nét chấm phá cho phong cảnh. Tôi yêu New York, cầu
Chúa trợ giúp tôi. Thậm chí tôi yêu cả cái bảng hiệu Pepsi-Cola ồn ào, gây
cản trở trên bờ sông phía thành phố Long Island.

Vào cuối chặng đường đi bộ dài ba tiếng đồng hồ, tôi mệt nhoài cả

tâm trí lẫn thân xác. Khi quay trở về Sutton Place, tôi cởi bỏ quần áo, tắm
táp rồi leo lên giường. Tôi ngủ suốt cả buổi trưa rồi thức dậy lúc sáu giờ
chiều và cảm thấy ít ra đầu óc khá quang đãng hơn và có thêm đôi chút khả
năng để đối mặt với mọi việc. Tôi ăn mặc xuề xòa, với chiếc sơmi có sọc
màu trắng và xanh da trời cùng chiếc quần jean trắng. Tôi chẳng bận tâm
nếu Nick xuất hiện với áo vét và cà vạt. Tôi muốn không có một gợi ý nào
về cô Carolyn bé nhỏ ăn mặc chỉnh tề cho một cuộc hẹn hò.

Nick đến đúng bảy giờ tối. Anh mặc chiếc sơ-mi thể thao và quần

hàng cotton dệt thô. Tôi đã định đưa anh đi ra ngay phía ngoài cửa, nhưng
những lời đầu tiên của anh là: "Carolyn, anh thực sự cần nói chuyện với
em, và sẽ tốt hơn nếu chúng ta làm điều đó ở đây".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.