GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 228

Tôi theo anh vào thư viện. "Thư viện" nghe thật ấn tượng. Thực sự nó

không hoành tráng như thế. Nó chỉ là căn phòng với các kệ sách cùng
những chiếc ghế bành ngồi thật thoải mái và một khu vực tường đóng ván
gỗ khi mở ra là một tủ rượu gắn bên trong. Nick đi thẳng đến đó, tự rót cho
mình một ly scotch nguyên chất, và chẳng cần hỏi han, một ly vang với vài
viên đá cho tôi.

"Đây là món em uống tuần trước. Anh có đọc ở đâu đó nói rằng Nữ

Công tước Windsor cho đá vào champagne của bà ấy". Anh nói khi trao
cho tôi cái ly.

"Và em cũng đọc được rằng Công tước Windsor thích rượu whiskey

của ông ấy phải nguyên chất". Tôi bảo anh.

"Đã cưới nàng rồi, anh không nên ngạc nhiên". Anh mỉm cười thật

nhẹ. "Đùa thôi, dĩ nhiên mà. Anh chẳng biết bà ấy ra sao cả".

Tôi ngồi xuống mép ghế trường kỷ. Anh chọn một trong những cái

ghế bành và xoay nó chung quanh. "Anh nhớ mình đã yêu thích những cái
ghế như thế này". Anh nói. "Anh đã tự hứa với mình rằng nếu anh trở nên
giàu có, anh sẽ có một trong những cái ghế đó".

"Và rồi?" Tôi hỏi.

"Chẳng bao giờ có thời gian để nghĩ về điều đó. Khi anh bắt đầu làm

ra tiền và mua một căn hộ, anh đã gọi người trang trí nội thất đến. Cô ấy có
cái nhìn theo phong cách miền Tây. Khi thấy mọi thứ đã hoàn tất, anh lại
cảm giác mình giống như cao bồi Roy Rogers".

Tôi đang chăm chú nhìn anh, và tôi nhận thấy lớp tóc màu xám quanh

thái dương anh còn lộ rõ nhiều hơn tôi tưởng. Anh có những lớp da xếp nếp
thành mọng mắt và sự biểu lộ lo lắng mà tôi quan sát thấy tuần trước nay
trở thành một nỗi lo lắng dữ dội. Anh đã bay đi Florida hôm qua vì cha anh
bị đột quỵ. Tôi hỏi Nick hiện giờ ông ấy ra sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.