GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 230

lấy một trong những chồng khăn mặt ở cái kệ trong phòng tắm để ngăn
dòng máu chảy. Lúc đó chúng tôi có một người quản gia lớn tuổi rất
ngưỡng mộ Mack. Bà quá lo lắng đến nỗi cứ cố kéo mạnh cái khăn ra khỏi
tay cha. "Cái đó để biểu diễn mà". Bà thét lên. "Nó dùng để biểu diễn mà".

Cha rất thích kể câu chuyện này, nhưng ông luôn nói thêm: "Bà

Anderson tội nghiệp quá lo lắng về Mack, nhưng đối với bà những cái khăn
sặc sỡ ấy không thể chỉ dùng một lần. Tôi bảo với bà ấy rằng những cái
khăn đó có tên chúng tôi trên đó và Mack có thể hủy hoại chúng nếu thằng
bé thích!"

Tôi có thể tưởng tượng việc Mack ăn cắp chiếc xe hơi của mình,

nhưng không thể hình dung Mack nắm giữ Leesey như là con tin và tra tấn
cha cô ấy. Tôi nhìn Nick. "Em không biết phải nghĩ gì về Mack". Tôi nói.
"Em thể với anh và với tất cả những ai nghe thấy rằng ngoài những cuộc
điện thoại gọi vào Ngày của Mẹ, em chẳng nghe thấy tin tức gì về Mack
hay trông thấy anh ấy trong mười năm nay".

Nick gật đầu và tôi đoán rằng anh tin tôi. Rồi anh hỏi: "Em có nghĩ là

anh phải chịu trách nhiệm về sự biến mất của Leesey không? Rằng anh đã
giấu cô ấy ở đâu đó chăng?"

Tôi kiểm tra trái tim và tâm hồn mình trước khi trả lời. "Không, em

không nghĩ thế". Tôi đáp. "Nhưng cả hai anh đều đã bị lôi kéo vào việc này,
Mack là vì em đã đi đến cảnh sát, anh là bởi vì cô ấy biến mất dạng khỏi
câu lạc bộ của anh. Nếu việc ấy không phải là một trong hai anh thì ai sẽ
phải chịu trách nhiệm?"

"Carolyn, anh chẳng biết phải bắt đầu từ đâu để tìm ra câu trả lời".

Chúng tôi nói chuyện trong hơn một tiếng đồng hồ. Tôi kể cho anh

nghe rằng mình đang cố gắng gặp Lil Kramer một mình, bởi bà ta sợ nói ra
bất kỳ điều gì trước mặt ông chồng. Chúng tôi xoay quanh thực tế rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.