GIỜ NÀY ANH Ở ĐÂU- - Trang 231

ngay trước khi biến mất, Mack đã bực bội với bà Kramer nhưng lại không
kể cho Nick biết lý do tại sao. Tôi bảo với Nick là Bruce Galbraith đã tỏ
thái độ thù địch ra sao với Mack khi tôi gặp anh ta tuần trước và rằng tôi
nghĩ Barbara đã vội vã chạy đi thăm cha cô ở Martha's Vineyard chỉ để
tránh bị thẩm vấn thôi.

"Em sẽ đến đó ngày mai hoặc thứ Ba". Tôi nói. "Mẹ chẳng muốn gặp

mặt em, và Elliott sẽ chăm sóc bà".

Nick hỏi tôi không biết mẹ có lấy Elliott không.

"Em nghĩ thế". Tôi nói. "Rất thành thực, em hy vọng thế. Họ đang ở

cùng nhau rất hòa hợp. Chắc chắn là mẹ yêu cha, nhưng Elliott không bận
lòng vì điều đó. Elliott thực sự còn thân thiết với mẹ hơn là một người bạn
tâm giao, điều này dĩ nhiên cũng hơi khó để em có thể chấp nhận. Họ đều
là những người hoàn hảo, và em nghĩ họ sẽ rất hạnh phúc với nhau". Rồi tôi
thêm những từ mà tôi nghĩ chẳng bao giờ mình sẽ thốt ra. "Đó là lý do tại
sao Mack đã luôn là người mẹ thích nhất. Anh làm mọi thứ đều đúng cả.
Theo mẹ, em quá sức bốc đồng. Bằng cớ là việc đi đến cảnh sát và mở
toang hết mọi thứ hỗn độn này".

Tôi kinh sợ vì mình đã tỏ lộ điều đó với Nick. Tôi cho rằng anh sắp

sửa bước qua chỗ tôi, có thể choàng đôi tay qua vai tôi, nhưng hẳn là anh
biết đấy không phải điều tôi muốn. Thay vì vậy, anh nói, giọng nhẹ hẳn.
"Xem nào, em có thể đoán được điều này không 'Nàng hiện ra thật hoàn
chỉnh từ chân mày của cha nàng'."

"Nữ thần Minerva". Tôi nói. "Sơ Catherine. Lớp sáu. Ôi trời ơi, bà ấy

mê dạy môn thần thoại làm sao". Tôi đứng lên. "Anh đã mời em đi ăn tối,
biết không nào. Tiệm Neary's thì sao? Em muốn một miếng bánh mì
sandwich và khoai tây chiên".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.